Sói Săn Mồi Audio

Chương 33: Sói săn mồi (1)



“Ưhhhhhh…..em chết mất………..chơi em mạnh nữa đi anh………….ưhhhhhhh…….” Hoa rêи to, cảm giác vừa đau vừa sướиɠ làm người cô rủn rẩy.

“ưhhhhhhh……” Quỳnh Anh cũng há hốc mồm, ngón tay của Long cũng đã thành công chui tọt vào trong lỗ đit bé nhỏ của cô, lần đầu tiên khai mở hang động thứ hai cực độ hấp dẫn, ɖu͙ƈ cảm nhanh chóng tràn tới làm cảm giác đau dần tan biến.

“Sao hả……..tình yêu bé nhỏ của anh……..sướиɠ không…….” Long đút nhả ngon tay liên tục vào ƈúƈ ɦσα Quỳnh Anh, nhận thấy cơ thể cô lắc lư như phản ứng lại đủ biết cô bé sướиɠ rồi.

“Hùm……..muốn em cắt không hả………” Hoa quay lại trừng mắt Long, chưa làm cô thỏa mãn mà dám khiêu khích thêm Quỳnh Anh, hắn cũng quá tham rồi.

“Hắc…………anh xin lỗi……….” Long nhận ra, nhanh chóng rút tay khỏi ƈúƈ ɦσα khít rịt của Quỳnh Anh với bao tiết nuối, hắn khiêng một chân Hoa lên, sấn tới rồi nắc nhanh vào ƈúƈ ɦσα đã giãn ra của Hoa sau một lúc để c*c ngâm bên trong.

“Ưhhhhhh…….nhanh quá……………đít em nứt ra mất…………bạch…….bạch……..bạch…….ưhhhhh…….”

Hoa há hốc mồm vì kϊƈɦ thích, nước lo^`n cô trào ra liên tục vì hưng phấn, hông cô cũng tự đống nhấp trả lại, nhìn cắp иɦũ ɦσα nảy tưng tưng trước mặt, Long nắc càng nhanh.

“Xem em còn lắc lư kìa mà còn kêu anh……………hôm nay anh sẽ cho hai lỗ của em được uống đầy sữa…..ưhhhhhhh…….bót quá……….bạch………bạch………” Long sắp tới rồi, ƈúƈ ɦσα không như khe lo^`n mà khít hơn nhiều tuy các mép thịt bên trong không co bóp.

“Cho em………ra trong lo^`n em đi……….em muốn có con với anh……..” Bỗng nhiên Hoa nói làm Long sững người, nhìn vào đôi mắt đầy kiên định của cô, Long biết cô nói thật………cậu nhanh chóng rút con c*c bên trong ƈúƈ ɦσα cô mà để nhắm chuẩn khe lo^`n ướt sũng đâm vào, Hoa cũng phối hợp khi gác một chân lên thành bồn tắm để Long tiến vào dễ dàng hơn.

“Em phải sinh cho anh một đứa con gái xinh đẹp như em nhé………..” Long nắc nhanh, hắn không còn kìm chế nữa, hắn muốn phun toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào đáy huyệt cô, ngậm lấy một bầu иɦũ ɦσα đang lắc lư trước mặt mà bυ" ɭϊếʍ và đá lưỡi lên đầu ti hồng hào, Long gồng sức hết cỡ.

“Hừ………..sinh con gái rồi cũng bị ba nó chơi chết thôi………….ưhhhhhhhhh……………..nhớ phải xuất sâu bên trong em nhé…….” Hoa rêи rỉ, hai mắt lờ đờ vì sướиɠ, nếu sinh con gái cô cũng không ngại cho nó và Long quan hệ nếu nó muốn, nhìn Quỳnh Anh hạnh phúc là một ví dụ, chỉ cần sống thoải mái và khiến bản thân sung sướиɠ là được, cần gì phải gò bó mình với những ràng buộc chứ, nghĩ đến thế Hoa càng hưng phấn.

“Hắc……….oke tình yêu to bự của anh……….” Long nắc một cú trời giáng lút cán vào sâu bên trong khe lo^`n Hoa, đến lúc đầu rùa chạm cửa đáy huyệt hắn mới gồng mình phun tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào sâu bên trong.

“Trào ra cả rồi kìa…………hứ……” Nhìn tϊиɦ ɖϊƈh͙ rỉ ra hai mép lo^`n, Hoa bực mình trừng mắt với Long làm hắn chảy mồ hồi, cô đang đứng nên tϊиɦ ɖϊƈh͙ phải chảy ra chứ, biết là thế nhưng mà Long sao dám cãi.

“Tí nữa anh bơm tiếp mà……..được chưa………” Xoa nắn bờ ʍôиɠ của Hoa, Long thì thầm vào tai cô, đêm nay hắn còn muốn chơi nữa mà.

…….

Ban đêm, khi mà Thảo và Quỳnh Anh đang ngáy o o sau một buổi quan hệ điên cuồng, mép lo^`n hai cô vẫn còn đỏ hồng vì bị giày vò quá sức, Long cùng Hoa ra phòng khách ngồi, cô đưa cho Long một tập hồ sơ photo rồi ngồi cạnh hắn, đáy huyệt cô cũng đã tràn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Long rồi.

“Đây là………” Đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn Hoa, Long nhìn tập hồ sơ trước mặt cảm giác là lạ, hình như trong đó cất chứa những bí mật liên quan đến cậu.

“Là tài liệu em tìm được ở trong kho tư liệu cơ quan………7 năm trước đã có chuyên án về những công ty và việc kinh doanh của gia tộc họ Trần nhưng không hiểu sao 1 năm sau việc điều tra được lệnh dừng lại, có lẽ bọn họ đã tìm đến các xếp trêи cao” Hoa nhìn Long nói, xã hội ở đâu cũng vậy cả thôi, bây giờ đồng tiền chi phối tất cả, việc gì không giải quyết được bằng tiền thì sẽ giải quyết được bằng rất nhiều tiền.

“Xoạch……” Mở tập hồ sơ trước mặt ra, Long nhìn vào những tài liệu mà bên CA điều tra được từ gia tộc họ Trần, nhìn lướt qua thì việc kinh doanh khá là rõ ràng minh bạch nhưng hắn không tin điều đó.

Bỗng nhiên vài chục phút sau, khi Hoa đã vào ngủ, Long giở đến tài liệu về mười mấy năm trước, hắn bị chú ý bởi tài liệu về Trần Đình Tuấn, con cả nhà họ Trần và là ‘cha dượng’ hiện nay của hắn.

14 năm trước, Tuấn có mua lại một công ty hóa chất ở ngoại ô thành phố, trong tài liệu có ghi hợp tác với một công ty nào đó ở Trung Quốc, nhưng mà thứ làm Long sững sờ là cái tên của công ty đó, công ty hóa chất Huy Hoàng.

Long vẫn còn nhớ như in cái ngày bố nói với mình là sẽ đi làm ít hôm ở một công ty, người ta trả lương cao lắm, chỉ cần chuyến này về bố sẽ có tiền mua cho cậu thật nhiều áo quần và đồ chơi mới, nhưng mà sau khi đi làm 3 tháng, bố hắn trở về, người gầy nhom và trông khuôn mặt khá tiều tụy, ít lâu sau thì bố mắc bệnh ung thư rồi qua đời. Trong một lần tình cờ, khi mẹ bảo lên lấy quần áo bố xuống cho mẹ giặc, Long đã nhìn thấy bộ đồng phục mang tên ‘Công ty hóa chất Huy Hoàng’ với cái logo hai chữ H đỏ chót không thể nào quên được.

Nhanh chóng lật thêm vài tờ, Long sững sờ vì chỉ sau 6 tháng mua lại công ty, Tuấn đã bán lại với một cái giá rẻ mạt, không lâu sau thì công ty cũng giải thể……..cảm thấy kỳ lạ, Long chăm chú đọc từng câu từng chữ, và cuối cùng một dòng chữ nhỏ ghi chú kèm theo làm cậu trợn mắt : ‘Có 15 công nhân gửi đơn kiện vì mắc ung thư………cần điêu tra thêm….’

Bỏ tập tài liệu xuống, ngồi tựa ra ghế, Long suy nghĩ, càng ngày cậu càng tin vào một âm mưu hãm hại bố mình từ mười mấy năm trước, Long không tin đây là sự trùng hợp, bố làm ở công ty của Tuấn mắc bệnh ung thư chết rồi sau đó gã xuất hiện lúc gia đình mẹ gặp khó khăn vì món nợ khổng lồ, tất cả chứng minh Tuấn đã lên kế hoạch để chiếm lấy Xuân một cách an toàn nhất, tất cả đều phù hợp.

“Rắc………rắc…….” Bóp chặc nắm tay khiến các khớp xương kêu răng rắc, Long kìm nén nỗi dận giữ bên trong mình, nhìn vào căn phòng nơi Hoa và hai cô bé ngủ, cậu hiểu lúc này đây không chỉ là báo thù mà cậu còn phải có thực lực bảo vệ những người quan trọng với cuộc đời mình, bây giờ cậu vẫn còn quá nhỏ bé với một gia tộc giàu mạnh như vậy, nếu trước đây chỉ đơn thuần là cứu mẹ và giáo huấn những kẻ đã hành hạ hai người một bài học thì giờ đây đã là món nợ máu, Long thề rằng sẽ tự tay bóp cổ tên chó chết ấy để hắn cảm nhận cái chết dần dần trong sợ hãi.

………………

Hai tuần sau, trong một quán bar, ở căn phòng vip nhất trêи lầu cao, Thịnh Đói – ông trùm mới được Boss lớn bổ nhiệm ở quận 5 hôm nay tập hợp dân anh chị có máu mặt về để bàn luận về việc của Giang và xem ai có thể lên thay vị trí béo bở của hắn.

“Đến giờ vẫn chưa biết đứa nào xử thằng Giang à……..” Nhìn quanh đám giang hồ bên dưới một lượt, Thịnh mở giọng ồm ồm lên hỏi, gã ngồi chính giữa, để người trần lộ hai hình xăm hai cô gái chân dài tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước ngực, theo giới giang hồ truyền miệng thì đây là hai cô người yêu đầu tiên của gã, nhưng mà kinh khủng nhất là gã đã chính tay bóp cổ hai cô đến chết rồi xăm hình hai cô lên thân mình vì muốn hai cô mãi mãi tươi trẻ bên cạnh gã, là một kẻ khát máu nên cái biệt danh Thịnh Đói ra đời từ đó, không phải đói cơm mà là ‘đói máu’, chỉ cần nghe đến tên gã là đám cóc ké đã vãi ra quần rồi.

Là một tên tay chân đắc lực dưới trướng Boss, Thịnh về đây chỉ để ổn định cục diện địa bàn quan trọng này vài năm rồi lại trở về nhưng không ngờ Giang lại bị xử khiến Boss không vui làm cho gã tức giận, mịa nó tưởng được đi du lịch với mấy em chân dài rồi ai dè lại phải ở lại bình ổn cái chỗ chán phèo này.

Không có tiếng trả lời, bọn có máu mặt nhìn nhau xem thử có thông tin gì không nhưng mà chỉ là những cái lắc đầu, những tên sát thủ ra tay khá ngọt và xóa mọi dấu vết khiến bọn chúng cũng không lần ra được, cũng có vài tên nghĩ đến Long nhưng mà không có dấu hiệu là hắn xuất hiện tại Sài Gòn và bị đâm vào tim còn sống cũng là quá hi hữu.

“Hừm………xem ra bọn nó khá cao tay………..” Sau một hồi không có câu trả lời, Thịnh bực mình nhưng mà chả biết làm sao, hắn cũng đả huy động đám đàn em thân tín nhưng mà cũng không tìm ra được dấu vết gì cả, đã hai tuần công việc mà Giang đang nắm không có người phụ trách nên hôm nay hắn buộc phải mở cuộc họp để kiếm người thay thế.

“Được rồi…………….chuyện đó tính sau…………….bây giờ mọi người xem ai có thể lên thay vị trí của Giang…….” Thịnh híp mắt nhìn toàn bộ bọn ngồi dưới, thật ra chỉ cần tên nào đứng ra đầu tiên đều sẽ bị hắn điều tra, đây cũng là cách tìm hung thủ xử lí Giang, phải nói Thịnh cũng khá thông minh.

Ngay lập tức căn phòng trở nên ồn ào, tiếng bàn tán xì xầm phía dưới, vị trí của Giang là quá béo bở, kiếm được rất nhiều tiền nên kẻ nào cũng muốn, nhưng mà nào dễ thế, muốn ngồi vững cần sự ủng hộ của vài nhóm khác vì thế bọn chúng phải kiếm được sự ủng hộ càng nhiều càng tốt.

“Ầm…………được rồi………..ai lên đầu tiên……..” Thịnh đập mạnh xuống bàn lên tiếng làm căn phòng im ắng lại, thằng này nhìn thằng khác xem kẻ nào lên đầu tiên.

Đột nhiên một tiếng cười to vang lên làm ai cũng bất ngờ.

“Haha………………..Nực cười……….”

Ai cũng khó hiểu vì sao giữa lúc này thằng nào nổi điên lên thế.

Một gã đàn ông bước ra, tiến về phía Thịnh làm tất cả chú ý, nhiều tên nhận ra đó là Hoàng Bén, dân có máu mặt một thời, nghe đồn hắn đang ở nhà chăm mẹ bệnh không ngờ hôm nay phát điên đến đây.

“Hoàng Bén………..mày tính thay vị trí của Giang……….” Thịnh nheo mắt nhìn Hoàng tiến tới, thằng này bị gã đày đọa đến nỗi rửa tay gác kiếm rồi cơ mà.

……

“Hắc hắc……………..vị trí của Giang………….nó có vẻ rất béo bở nhỉ………” Nhìn chằm chằm Thịnh đang ngồi chễm chệ trêи ghế, Hoàng cười khinh khỉnh coi thường, mẹ gã đã qua cơn đau, giờ đang sống cuộc sống an nhàn ở miền quê nào đó mà chỉ gã mới biết nên gã còn gì phải lăn tăn suy nghĩ, bây giờ là những ngày tháng báo đáp lại ân tình của ‘ông chủ’ mình.

“Hử…………..ý mày là sao……..” Thịnh ra hiệu cho đám đàn em xung quanh, gã thấy việc này có gì đó là lạ, thái độ của thằng này không phải đến xin mà giống như đến báo thù thì hơn, thật ra gã cũng biết việc Giang làm với Hoàng nhưng mà đó chỉ trò chơi con nít, gã không để vào mắt.

“Ý tao?………..Ý tao là mày là thằng đéo nào mà có quyền ra lệnh ở đây…………..chỉ vì một câu nói của kẻ mà bọn tao chưa từng thấy mặt mà mày có thể ngồi đó chỉ tay năm ngón……….kêu bọn tao ăn cơm thì bọn tao ăn cơm………….kêu bọn tao ăn cứt thì bọn tao phải hốt cứt mà ăn sao?……..”

Hoàng nhìn xung quanh rồi nói to làm mọi người trợn to mắt, thật ra với việc Thịnh lên làm ông trùm thay Tài ai cũng không phục, chỉ vì một câu nói mà một kẻ không biết từ đâu ra đè đầu cưỡi cổ bọn họ, sống trong giang hồ, kẻ nào mà lương thiện, kẻ nào mà không có chiến tích bản thân, chỉ vì chút ít danh tiếng trong quá khứ mà hắn có thể ngồi đó sao, sự im lặng chứng tỏ bọn họ đồng tình với Hoàng.

“đ!t mẹ………..bọn mày làm phản à………” Thịnh đứng phắc dậy, nhìn chằm chằm bọn giang hồ phía dưới, không ngờ gã bây giờ trong mắt chúng không ra gì, có lẽ cuộc sống xa hoa bên cạnh Boss làm cho gã quên đi rằng gã đang sống ở đâu, ở đây chả ai quan tâm đến quá khứ mà luôn lấy thực lực hiện tại làm giá trị đo lường cho quyền lực, nắm tay kẻ nào mạnh hơn thì kẻ đó sẽ thống trị.

“Hừ…………phản……….mày có tư cách để bọn tao phản?……………tao muốn quyết đấu 1-1 với mày ………….Thịnh Đói……………..nhận lời chứ………” Hoàng rút cây mã tấu sáng bóng lên nhìn thằng Thỉnh hét to.

Nhìn Hoàng nắm chặc cây mã tấu nhìn mình, Thịnh khẽ run người, đã lâu rồi gã chưa tham gia một cuộc chiến sinh tử nào, tự nhiên lúc này gã cảm thấy mình đã già đi, quét qua xung quanh, ánh mắt của đám đàn em thân tín làm hắn hiểu cuộc chiến này không thể tránh khỏi nếu hắn còn muốn tồn tại ở cái thế giới này!