Sói Săn Mồi Audio

Chương 346: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (153)



Bỗng nhiên một lưỡi đao xé gió quét tới khiến toàn thể chứng kinh trong đó có lão giả, trong tưởng tượng của lão thì đám giun dế này trước mặt lão thiếu điều quỳ xuống cầu xin tha mạng chứ nào dám ra tay trước nhưng sự thật là một lưỡi đao đã chém tới trước mặt lão rồi....... Tiêu Nghệ chính là kẻ vừa ra tay, đao trong tay lão rất nhanh và rất chuẩn.

“Hừ! Xuy.........xuy......”

Cường Giả vẫn là Cường Giả, tuy bất ngờ nhưng lão giả vẫn phản ứng kịp, chỉ một cái lắc mình nhẹ lão đã tránh thoát được đao chiêu của Tiêu Nghệ...... thế nhưng...... lưỡi đao thứ hai đã quét tới.... kèm theo đó là ba đường kiếm hiểm hóc nhắm thẳng vào ba yếu điểm trêи người lão khóa chặt mọi đường tránh thoát của lão, là bốn tên sát thủ khác đã ra tay ngay sau khi Tiêu Nghệ mở đầu, chúng phối hợp rất kín kẽ.

“Ruồi nhặng lại muốn giết sư tử? Cút cho ta!”

Bị hợp công khiến lão giả Hoa Sơn phái nổi giận, khí thế Cường Giả tứ cấp tỏa ta bao trùm toàn bộ vùng đất, lão vậy mà điên cuồng đến mức không tiếc chân khí thôi động Vực của bản thân khóa chặt toàn bộ những kẻ đang đứng ở nơi này bao gồm gần nghìn tên xã hội đen, cho dù bản thân từng tên trong số chúng không có võ công cao siêu nhưng để duy trì Vực lên nhiều người như thể này tạo thành áp lực không hề nhỏ với lão.

“Xuy..........xuy..........xuy......”

Không đến mức bị đóng băng tại chỗ tuy thế chiêu thức của đám sát thủ Truy Mệnh cũng chịu ảnh hưởng lớn bởi Vực của một tên Cường Giả tứ cấp nên lão giả có thể thoái mái di động né tránh và dĩ nhiên lão không thể mãi chịu đòn được, tay lão ngay tức thì hóa thành hai đường trảo móc tới yết hầu của hai tên Truy Mệnh ở gần nhất trong sự phẫn nộ vì bị sỉ nhục.

“Pặc........pặc.......”

Tưởng chừng như với bản lĩnh một tên Cường Giả tứ cấp, lão giả có thể thoải mái giết chết hai tên sát thủ thế nhưng lão trợn trắng mắt khi một cây đao từ lúc nào đã quét tới đập chặn lấy hai trảo của lão khiến lão lảo đảo lùi về sau do phản chấn....... kinh hãi nhìn kẻ vừa xuất thủ, lão giả nhíu mắt vài lần vì không thể tin nổi kẻ vừa chặn mình cũng không phải là một tên Cường Giả....... chính là Tiêu Nghệ, lão chính là người vừa cứu mệnh hai tên thuộc hạ của mình.

“Hắc hắc......... Cường Giả tứ cấp quả nhiên mạnh mẽ cơ mà đối với chúng ta Truy Mệnh thì ngươi cùng đám người ở kia cũng không khác nhau là mấy đâu!”

Tiêu Nghệ nhìn lão giả Hoa Sơn phái cười lạnh, nếu lão không ra tay thì hai tên thuộc hạ của lão cũng không hề chết dưới đòn trảo kia của lão giả bởi vì đơn giản tính mạng của chúng đã được một cỗ ma khí bên trong người bảo hộ, có chăng lão là không muốn tiêu hao ma khí của Long một cách vô ích mà thôi. Truy Mệnh được tạo ra với mục đích là sát thủ giết người nên không chú trọng vào cảnh giới võ giả mà là ở chiêu thức nhanh gọn và sự kết hợp hoàn hỏa với mục đích cuối cùng là hạ gục con mồi, riêng Tiêu Nghệ là thủ lĩnh đầu tiên nên được Long đưa vào người lão thêm ba luồng ma khí nhằm mục đích giúp thực lực của lão có thể coi khinh từ Cường Giả thất cấp trở xuống trong vòng mười chiêu, dĩ nhiên để làm được điều này thì Long cũng phải tiêu hao không nhỏ bổn nguyên ma khí cho nên chỉ riêng thủ lĩnh Tiêu Nghệ mới có đậc quyền này.

“Ngươi!!! Truy Mệnh là thế lực nào? Lão phu chưa từng nghe đến!”

Lão giả Hoa Sơn phái trầm giọng hướng Tiêu Nghệ mở miệng, trán lão đã lấm tấm mồ hôi vì phải liên tục duy trì Vực của mình, thể diện khiến lão không thể thu hồi nó trước khi hạ gục đối thủ mà đặc biệt còn là kẻ chưa đến Cường Giả.

“Ngươi thật muốn biết?”

Lại một kẻ khác xuất hiện và lần này là giọng nữ nhân, chưa thấy mặt nàng nhưng kẻ nào cũng cảm giác được hàn ý lạnh thấu xương đến từ câu hỏi kia và chúng cũng không cần đợi lâu vì trước mặt chúng đã là một hắc ảnh với vóc dáng thướt tha đầy mịt hoặc, nàng che kín mặt nhưng chỉ nhìn tới ánh mắt nàng cũng khiến không ít kẻ phải thổn thức trong tim......... nàng quá đẹp...... Ga In đến rồi.

Giật bắn mình trước sự xuất hiện của đối phương, lão giả khuôn mặt biến ảo khôn lường vì biết rằng thực lực của nữ nhân này vượt xa mình....... đến đây thì lão đương nhiên biết mình đã dây đến chuyện lớn rồi.

“Lão hủ Hoa Sơn đại phái bát trưởng lão – Bão Nguyên! Không biết các hạ là?”

Lão giả dùng lễ nghi giang hồ mở miệng với Ga In thể hiện thái độ của Hoa Sơn phái đến đây là đối thoại chứ không phải động thủ.

Ở xa xa, sự xuất hiện của Ga In cũng khiến Lâm Phàm giật mình, sắc đẹp của Ga In ngay tức thì thu hút ánh mắt của hắn không thể rời, trong đầu hắn những tư tưởng tà ác đã bắt đầu xuất hiện nhưng ngay tức thì Lâm Phàm lắc mạnh đầu để xóa tan những suy nghĩ dơ bẩn kia....... tất cả đến từ khí tức không thể nào quen thuộc hơn đến từ người đẹp...... ma khí từ lúc nào đã trở thành bóng mờ trong đầu hắn khiến hắn không thể quên.

“Ngươi có thể cút!”

Đối phương dùng lễ nhưng Ga In lại không được tốt tính như thế, trong lần vây công Long trêи đảo nhỏ cách đây không lâu thì Hoa Sơn chính là một trong những thế lực góp sức lớn nhất, đối xử với kẻ thù thì nàng không bao giờ cho chúng mặt mũi, nàng mở miệng nói bốn từ cũng là đã tốt tính lắm rồi.

“Ngươi...... các ngươi thật cho là chủ tử vừa đạt một chút thành tựu đã xem mình là đệ nhất thiên hạ?”

Bão Nguyên trưởng lão cho dù là tu dưỡng tốt đến bao nhiêu nhưng cũng không thể không sinh khí trước thái độ của đối phương, lão chẳng khác nào một con chó bị xua đuổi không hơn, lão ngay tức thì vận dụng toàn bộ tu vi quát lớn.

“Giết!!!”

Ga In không nói nhiều, nàng nhìn Bão Nguyên bằng ánh mặt lạnh lẽo tràn đầy sát ý, nàng không hề động thủ mà chỉ mở đôi môi hồng thốt ra một chữ khô khốc nhưng lại tràn đầy uy nghiêm báo hiệu cho một thứ gì đó xuất hiện.

“GRAOOOOOO!”

“ẦM! ẦM! GRAOOOOOOO”

Tiếng gầm khủng bố như hàng vạn chiếc loa công suất lớn vang lên chấn vang màn nhĩ của toàn bộ những kẻ có mặt khiến không ít kẻ ôm đầu ngã gục xuống vì không chịu nỗi, chúng cũng không cần tìm kiếm vì ngay sau đó chỉ một cái chớp mắt thì bức tường bê tông đằng sau đã bị xé rách như một tờ giấy mỏng để rồi một thân ảnh khổng lồ đầy lông lá xuất hiện...... Bạo Hùng từ lúc nào đã phục sẵn bên ngoài đợi lệnh.

“GRAOOOOOOOO! RẦM! RẦM!”

Sự xuất hiện của một đầu quái thú làm toàn bộ còn chưa hết khϊế͙p͙ hãi thì cử động tiếp theo của nó làm trái tim chúng như muốn nhảy tọt ra ngoài, thân hình tưởng chừng nặng nề vậy mà lao đến chỗ Bão Nguyên bằng một tốc độ nhanh đến không tưởng để rồi khi năm cái móng vuốt sắc nhọn của nó quạt đến chỗ Bão Nguyên thì phía sau nó vẫn là một tràng dài tàn ảnh chưa tiêu tan, quả nhiên là đáng sợ hết mực.

“Khôngggggggggggggggggggggggg!!!

Tiếng la thất thanh của một tên Cường Giả tứ cấp chấn động thiên địa, nó vừa thảm thiết vừa bi ai đến mức không thể đo đếm....... Bão Nguyên một thân lịch luyện giang hồ gần trăm năm nhưng cũng không thể nghĩ đến kết cục của mình lại thê thảm đến mức này, tốc độ của quái thú quá nhanh khiến lão chôn chân trêи mặt đất không kịp tránh né và hệ quả đương nhiên là năm đầu móng vuốt của Bạo Hùng dễ dàng khoang thủng năm cái lỗ máu trêи người lão từ trước ra sau xiên lão lên như một que thịt....... cho dù chưa chết nhưng đau đớn tột độ cũng khiến Bạo Nguyên không thể mở miệng vì máu tươi đã ngập tràn cổ họng lão.

“Ặc.......ặc........Tha.......tha.....”

Dồn toàn bộ sức lực bình sinh, Bão Nguyên cố gắng lên tiếng cầu xin, trước cái chết thì mặt mũi còn để làm gì....... cơ mà đáng thương cho lão....... Ga In là đã xác định lấy tính mạng của lão để chấn nhϊế͙p͙ đám rác rưởi kia.

“GRAOOOOOOOO! RẶC!”

Bạo Hùng đầu gấu chó không cần nghĩ ngợi nhiều, nó chỉ chấp nhận mệnh lệnh của nữ chủ nhân và không để con mồi của mình kêu gào thêm nữa, cái miệng lớn của nó cứ vậy há rộng ngoạm một cú lên đầu lâu Bạo Nguyên sau đó cắn mạnh vào cỗ lão lôi luôn cái đầu máu vào miệng nhai rau ráu, cảnh tượng ghê rợn còn ghê sợ hơn phim kinh dị cứ thế diễn ra.

“Ngoàm.......... ngoàm...........rốp.............rốp.........”

Tiếng nhai ngồm ngoàm của quái vật, tiếng xương sọ vỡ nát rôm rốp cộng với cái vòi máu đến từ cỗ thân xác không đầu bị đính trêи móng vuốt của Bạo Hùng khiến hơn nghìn tên xã hội đen thất kinh, ngay tức thì có kẻ quay đầu gục xuống nôn thốc nôn tháo, có kẻ thì đái luôn trong quần và đến những tay anh chị gai góc nhất cũng không kìm nỗi bản thân mà rùng mình đứng không vững.......... tràng cảnh kinh dị này đã vượt quá mức độ tưởng tưởng của chúng mà hơn hết lão giả kia là một vị trưởng lão của Hoa Sơn đại phái đấy, kẻ mà thường ngày chúng coi như là thế ngoại cao nhân giờ đây lại bị nhai đầu một cách không thể chống cự, đến giờ thì chúng mới nhận thức được kẻ đứng sau chống lưng cho Lâm gia đáng sợ đến mức nào.

“Ọe...........ọe...........”

Lâm Phàm ở đằng xa cũng không chịu nỗi trước cảnh máu tanh mà quay người nôn ọe..... quá đáng sợ........ quá ghê tởm........ cái bóng mờ của Ma Tôn và đám thuộc hạ của gã lại to hơn vài phần trong đầu hắn.

“Các ngươi toàn bộ 23 hội, 17 đường nghe cho rõ! Từ nay trở về sau Bắc Kinh toàn bộ địa bàn đều thuộc về Lâm gia quản hạt, Lâm công tử Lâm Phàm sẽ là tổng lão đại, các ngươi cho dù là tay chân của thế lực nào đi nữa nhưng muốn kiếm ăn ở mảnh đất này thì phải quy thuận Lâm Phàm, kẻ nào chống lại – Chết, thế lực nào chống lại – Diệt!”

Ga In quét mắt hướng ngàn tên xã hội đen quát, ma lực hùng hậu quét đến làm cho toàn thể run lên.... nữ nhân này còn quá bá đạo đi chứ?

“Khặc khặc! Nam nhân điên cuồng đã muốn lật trời, nữ nhân lại càng muốn điên cuồng hơn....”

Trong cái không khí căng thẳng đến cùng cực nơi đây thì một giọng cười trào phúng chẳng khác nào boom nổ làm toàn bộ chấn kinh.

“ẦMMMM!!!”