Sói Săn Mồi Audio

Chương 390: Dịch Cân Kinh (1)



Ngày thứ bảy sau đại chiến…..

Độc Cô gia rốt cuộc cũng có động tĩnh, dưới danh nghĩa Độc Cô Cầu Bại, Độc Cô gia muốn thấy Độc Cô Tuyên trở về.

“Hừ..”

Trong biệt viện, Long hừ lạnh trước tin tức nghe được, điều hắn lo lắng đã đến, Độc Cô gia rốt cuộc cũng không biết xấu hổ dùng cái danh của Độc Cô Cầu Bại đến đòi người, có lẽ một tên thập cấp là quá quan trọng nên Độc Cô gia bất chấp tất cả dù là thanh danh bị hủy hoại.

“Độc Cô gia thật là không biết xấu hổ, ám sát Chấp Pháp Trưởng Lão cái tội danh này còn chưa xử đến đầu bọn chúng thì lại dám mở miệng đòi người.” Đoàn Dự cùng khó chịu nói.

“Độc Cô Tuyên là không thể không trả về nhưng bọn chúng muốn một tên Cường Giả thập cấp nguyên vẹn thì là mơ mộng hảo huyền rồi.”

Long cười lạnh, hắn sẽ trả Độc Cô Tuyên nhưng lại không đảm bảo là một tên thập cập nguyên vẹn mà là một kẻ tàn phế kèm đầu óc vô tri, như thế Độc Cô gia thu về đồng dạng không khác gì một cỗ thi thể.

Đoàn Dự gật gù biểu thị hiểu ý Long xong tiếp tục nói:

“Phải rồi đại nhân, ngài có từng nghe đến Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm Tự?”

“Dịch Cân Kinh? Một bộ nôi công tâm pháp của Thiếu Lâm, có chuyện?”

“Là thế này, gần đây một lão già cự phú tự là Xuyên Thâm đột nhiên truyền đi tin tức thu thập được toàn bộ Dịch Cân Kinh trọn bộ và muốn trao đổi một thứ…”

Đoàn Dự trầm giọng nói, Dịch Cân Kinh môn tâm pháp nội công chí cực của Thiếu Lâm Tự do tổ sư Đạt Ma sáng tạo ra tương truyền đã thất lạc không trọn vẹn cách đây gần nghìn năm đột nhiên lại hiện thế khiến người người thất kinh.

“Lão muốn gì?” Long tu luyện ma công nên cũng không quá quan tâm.

“Là sinh mệnh, Xuyên Thâm năm nay đã bước sang tuổi 99, lão cũng sắp xuống lỗ và tuyên bố kẻ nào có thể giúp lão tăng thêm tuổi thọ sẽ dâng ra Dịch Cân Kinh.” Đoàn Dự đáp.

“Lão có phách lực như vậy?”

Long nghi hoặc hỏi, chỉ là một tên cự phú lại dám ra điều kiện với giang hồ các thế lực, lão già này không có cái ô phía sau sợ không làm được.

“Xuyên Thâm từ nhỏ đã nhận một người làm nghĩa phụ, chính là đại danh đỉnh đỉnh Băng Thần Lão Nhân”

Đoàn Dự run giọng, Băng Thần Lão Nhân là một trong hai lãnh tụ của giới võ giả tán tu, lão hai trăm năm trước đã sớm nổi danh một thân Cực Băng Huyền Công đăng phong tạo cực giang hồ cực ít địch thủ.

Không ai rõ cảnh giới tu vi của Băng Thần Lão Nhân là cấp độ nào nhưng tương truyền Thiếu Lâm Tự - Vô Danh Thánh Tăng chỉ đánh ngang tay với lão, mà đáng sợ hơn là Băng Thần Lão Nhân còn có một người anh em song sinh cũng lợi hại không kém - Hỏa Thần Lão Nhân.

Cặp đôi Băng Thần cùng Hỏa Thần chính là lãnh tụ của toàn thể võ giả tán tu khiến các môn các phái không dám quá chèn ép loại võ giả không môn không phái này.

“Băng Thần? Lão còn sống sao?” Long nghi hoặc.

“Không ai biết cũng không ai có đảm lượng đi thăm dò, dù sao Xuyên Thâm chỉ dựa vào cái danh nghĩa tử của Băng Thần cũng đủ để không ai dám đụng vào lão, Thiếu Lâm Tự - Vô Danh Thánh Tăng đã tuyên bố Thiếu Lâm Tự sẽ không tiếc bất cứ giá nào đổi lấy Dịch Cân Kinh.” Đoàn Dự nói.

Long cười nhạt hiểu rõ, Thiếu Lâm Tự là dùng từ ‘đổi’ chứng tỏ e ngại Băng Hỏa hai lão quái vật này và hai lão thật là còn sống.i

“Dịch Cân Kinh ta vốn dĩ không để tâm nhưng ngồi yên nhìn đám lừa trọc kia dễ dàng thu về bảo vật là không thể nào, Vô Danh lão cẩu đã không ít lần chọc gậy bánh xe nên lần này ta phải khiến lão trả giá một phen…..”

“...Đánh tiếng với Xuyên Thâm ta có thể cho lão thêm 10 năm tuổi thọ đổi lấy Dịch Cân Kinh.”

Long hướng Đoàn Dự ra lệnh, có Phượng Chi Huyết trong tay thì hắn hoàn toàn có thể bổ sung khí huyết của Xuyên Thâm giúp lão chống đỡ thêm 10 năm dễ dàng.

“Xuyên Thâm là người làm ăn, lão chỉ quan tâm ai trả giá cao nhất nên sẽ tổ chức một buổi đấu giá vào ngày mai, coi bộ lão già này đã hấp hối không thể chờ đợi.” Đoàn Dự nói

“Vậy chuẩn bị xe, ta sẽ đích thân đến đó một chuyến, ta thật nóng lòng muốn nhìn đến vẻ mặt Vô Danh khi để tuột mất Dịch Cân Kinh?” Long cười lớn.

“Vâng, còn chuyện gia tộc chủ nhân cần tìm đã có tin tức chính xác vị trí.”

“Đợi sau chuyện này ngươi đích thân đi một chuyến, không được có bất cứ sai sót nào.”

“Vâng.”

……………………

………….