Sói Săn Mồi Audio

Chương 397: Cực phẩm mẹ con (1)



……………………

Bắc Kinh….

Khách sạn Thiên Thanh...

Là khách sạn hạng sang, một trong sản nghiệp bí mật của Minh Giáo, Thiên Thanh là nơi Địch Lệ Nhiệt cư ngụ và dưới mệnh lệnh của Dương Dương thì đãi ngộ của nàng ở đây có thể sánh ngang vua chúa thời xưa.

“Taxi…”

Nửa đêm, tại đại sảnh khách sạn xuất hiện một bóng hình nữ nhân, nàng trùm mặt che dấu danh tính bước nhanh về phía cửa lớn sau đó vẫy một chiếc taxi, chiếc xe ngay tức thì mất dạng trong đêm tối.

“Này hình như đó là Lệ Nhiệt tiểu thư, chúng ta có cần báo với Dương đại nhân?”

Bảo vệ khách sạn đương nhiên nhìn ra Địch Lệ Nhiệt, hắn hỏi ý kiến đồng bạn.

“Tốt nhất cứ báo lên, Dương đại nhân yêu thích Lệ Nhiệt tiểu thư ai cũng biết.”

“Được.”

……………..

“Sao? Nàng đã rời đi, đi đâu?”

Vài phút sau nhận được điện thoại, Dương Dương chấn kinh hét ầm lên trong điện thoại, nàng rời đi lúc nửa đêm mà lại lén lút như vậy làm hắn muốn điên lên, càng nghĩ đến chuyện gặp gỡ Ma Tôn tối nay mà Dương Dương như ngồi trêи chảo dầu lo lắng bất an.

“Tít… tít… tít…”

Là cuộc gọi thứ 7 đến điện thoại Địch Lệ Nhiệt nhưng vẫn như cũ không có tin hiệu, Dương Dương điên tiết vô cùng.

“Không được… bất cứ giá nào ta phải ngăn hai người gặp nhau…”

Dương Dương điên cuồng bấm đến một số mày.

“Dương nhi, có chuyện gì sao?” Tiếng Phương Quy Nhất bên kia đầu dây .

“Phương lão, Lệ Nhiệt rời đi rồi, rất có thể nàng đến gặp Ma Tôn làm ta thật bất an.”

“Gặp Ma Tôn? Nàng đến gặp hắn làm gì?”

“Ta cũng không rõ, có điều ắt hẳn không phải chuyện tốt, không biết Phương lão…”

“Dương nhi, ngươi còn không hiểu tình cảnh của chúng ta sao?”

Dương Dương còn chưa nói hết câu đã bị chặn họng, Dương lão giọng trầm hẳn xuống chứng tỏ đã nổi giận.

“Biết… ta đương nhiên biết nhưng… tít… tít.” Dương Dương cắn răng muốn nói gì nhưng điện thoại sớm đã ngắt kết nối.

“Rầm… khốn kiếp… Ma Tôn nếu ngươi dám động vào nàng dù chỉ là mốt sợi tóc ta nhất định sẽ khiến ngươi chết… nhất định phải chết…”

Đập nát chiếc điện thoại, Dương Dương gào rú như một con thú dại nhưng cũng chỉ là gào rú.

……………….

Trong khi Dương Dương điên cuồng thì Địch Lệ Nhiệt lại không hề hay biết, nàng đã đến trước Đoàn gia biệt phủ.

Giương mắt nhìn dãy nhà tráng lệ mà Địch Lệ Nhiệt hít sâu một hơi, nàng bước đến cửa lớn.

“Ta muốn gặp Ngụy đại nhân.” Địch Lệ Nhiệt mở lời với cảnh vệ.

“Chủ nhân đã đợi cô nương hồi lâu, mời vào.” Tên cảnh vệ không cần tra xét mà gật đầu chào khiến Địch Lệ Nhiệt bất ngờ, hắn đoán biết nàng sẽ đến sao?

Đi qua lối vào rộng lớn, lại vòng qua vài chốt cảnh vệ rốt cuộc Địch Lệ Nhiệt cũng đến một ngôi nhà lớn nhất và cũng chính là chỗ của Long, cảnh vệ đã sớm lùi ra sau.

“Ummmm…..Ummmmm…….”

Chưa bước đến cánh cửa mà Địch Lệ Nhiệt đã nghe những tiếng rêи rỉ đầy ɖâʍ ɖu͙ƈ, nàng đắn đo chỉ trong ít giây rồi lấy toàn bộ dũng khí đẩy cửa tiến vào.

“Két…”

“Ưhhhhhhh….. Ưhhhhhhh…… nhanh quá….. c*c chủ nhân tuyệt quá, lo^`n em sướиɠ muốn điên lên mất….. Howww…. Howww…. Bẹp….. Bẹp…..nhanh… nhanh quá…. em ra…. em raaaa…”

Cửa vừa mở, đập vào mắt Địch Lệ Nhiệt là tràng cảnh ɖâʍ ɖu͙ƈ cực độ, Nancy nữ idol lúc này hoàn toàn truồng, qυầи ɭót đen treo lủng lẳng trêи cổ chân, nàng đứng trêи đất bằng một chân, một chân khác gác trêи vai Long để cửa lo^`n mở rộng và đang cắm sâu trong khe lo^`n nàng là con c*c khủng của hắn.

Tò mò quan sát khuôn mặt đê mê của Nancy, Địch Lệ Nhiệt nhìn nàng vậy mà sướиɠ đến độ há hốc mồm mặc kệ nước dãi chảy dài trêи khóe miệng để tập trung lắc hông phục tùng con c*c cắm sâu trong lo^`n mình, ɖâʍ ɖu͙ƈ đã vượt quá tưởng tượng của Địch Lệ Nhiệt.

“Bẹp… bẹp… Nhiệt nhi vừa mới tới, Nancy nàng cũng nên chào hỏi vị khách của chúng chứ!.”

Long nắc nhanh như điện, ngày hôm nay đây là lần thứ ba hắn đ!t Nancy nên lo^`n nàng còn chưa hồi phục lại và dễ dàng bị c*c hắn ȶɦασ xuyên, cái lo^`n cực phẩm của nàng vẫn là một thứ gì đó hấp dẫn hắn mặc cho có ȶɦασ qua bao nhiêu lần.

“Bẹp…. bẹp…. ahhhh… em vừa ra… chậm… chậm chút…. bẹp… bẹp…. bẹp…. chết… chết mất thôi…. bẹp…. bẹp….. ahhhh…. hơhhhhh…. chào… chào cô… bẹp…. bẹp…. tôi là Nancy….ahhh… bẹp…. bẹp…. là đồ chơi của chủ nhân….. bẹp… bẹp…. hân hạnh…. bẹp… bẹp…. ahhhh….. lại ra…. em lại ra…. ahhhhhhh…..”

Nancy cửa lo^`n bị ȶɦασ đến đỏ ửng, hạt le nhỏ nhắn của nàng đã sớm cương cứng trong hai ngón tay Long, hai bầu иɦũ ɦσα kiêu ngạo lắc lư theo nhịp nắc của hắn, hoàn toàn đắm chìm trong nhục ɖu͙ƈ làm nàng phát ra những từ ngữ ɖâʍ đãng nhất không một chút ngại ngùng.

“Bẹp… bẹp…. haha tốt lắm em yêu…. bẹp… bẹp…. vẫn là cái lo^`n tuyệt hảo của nàng xứng đáng để chứa tinh hoa của ta…. bẹp… bẹp…. tốt lắm… co bóp thật mạnh nữa, hút trọn toàn bộ đi…. bẹp…. bẹp….”

“Bẹp… bẹp…. ưhhhhh… ahhh…. cái lo^`n hư hỏng của em lại được chủ nhân bắn vào… bẹp… bẹp… sâu… sâu nữa… tống xuất toàn bộ vào đáy huyệt em đi chủ nhân…. bẹp…. bẹp… ra… ra cùng em…..”

ɖu͙ƈ cảm mãnh liệt giúp Long cùng Nancy lên đỉnh, hơi thở hắn nặng nhọc thúc c*c từng cú trời giáng vào cái lo^`n tội nghiệp của Nancy và khi nàng đạt cao trào hét lên cũng là lúc hắn đóng một cú mạnh nhất ghim c*c đến sâu nhất có thể trong khe lo^`n nàng mà ào ạt bơm tinh trùng vào bên trong.

“Haha Nhiệt nhi nàng thấy không, ta luôn tìm kiếm những cái bồn chứa tinh cực phẩm như Nancy mà mẹ nàng từ sớm là một trong số đó, Hứa Tình trêи giường cũng thật là món đồ chơi mà ta ưa thích…”

Sướиɠ kɧօáϊ hưởng thụ con c*c đang co giật bơm tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào đáy huyệt Nancy, Long cười tà nói với Địch Lệ Nhiệt.

“Câm mồm, bà ta có như thế nào ta không quan tâm, như hẹn 3 ngày tới ngươi muốn thế nào thì thế ấy đi rồi thả cha ta ra, chúng ta đường ai nấy đi.”

Địch Lệ Nhiệt trừng mắt quát, nàng cố gắng làm ra vẻ trấn tĩnh nhưng khuôn mặt đỏ ứng đã bán đứng nàng, làm sao nãy giờ chứng kiến cảnh tượng ɖâʍ ɖu͙ƈ đến vậy mà một nữ nhân còn chưa trải qua chuyện chăn gối như nàng chịu đựng nỗi.

“Póc…”

“Haha… thật là ngang bướng, nữ nhân Đào Hoa Đảo các nàng sao lại giống nhau đến vậy?”

Đã lâu không được nghe kiểu nói xấc xược như vậy nên Long không hề tức giận trái lại còn lấy làm hứng thú, hắn thả Nancy xuống rút con con c*c mình ra khỏi u động ướt đẫm của nàng.

“Híttttt….”

Bây giờ mới nhìn thấy rõ con quái vật kia làm Địch Lệ Nhiệt trợn trắng mắt, không chỉ là vì kϊƈɦ cỡ của nó cùng sự đáng sợ bởi những đường gân guốc mà còn là ở thứ bọt khí hỗn hợp bao phủ bên ngoài nó khiến mặt nàng nóng bừng lên.

“Làm quen dần với nó đi, rất nhanh thôi nàng sẽ cầu xin đến nó…” Long tà mị nói.

“Không bao giờ…” Địch Lệ Nhiệt hét lên.

“Haha… rất có cốt khí… ừm… thỏa thuận của chúng ta là 3 ngày nhưng ta là nghĩ lại dù sao nàng cũng là con gái Hứa Tình nên ta sẽ cho nàng một thử thách, nếu vượt qua trò chơi của ta thì nàng không cần phải làm đồ chơi của ta, cha nàng cũng sẽ được thả ra vô điều kiện, thế nào?”

“Là thật?” Địch Lệ Nhiệt không tin.

“Đương nhiên là thật, nàng nếu thất bại vẫn là như cũ 3 ngày thành thật phục tùng ta, có điều nàng phải hy sinh cái miệng nhỏ nhắn kia một cách ngoan ngoãn.”

Long thân ảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt Địch Lệ Nhiệt nói, hai người khoảng cách rất gần mà hắn lại trần như mộng làm Địch Lệ Nhiệt có thể nhìn thấy rõ mồn một thân hình cường tráng đến hoàn mỹ của hắn… chưa dừng ở đó nàng còn cảm giác được cái cái khí tức nam nhân đầy bá đạo, ánh mắt của hắn nhìn đến nàng không hề che dấu đi sự thèm muốn ɖâʍ ɖu͙ƈ như thể nàng là món ngon mà hắn muốn nuốt chửng, toàn bộ điều đó làm cho Địch Lệ Nhiệt nhịp thở có chút loạn.

“Hừ… chơi thì chơi, nhưng ngươi quyết không được nuốt lời.” Địch Lệ Nhiệt hít sâu cố gắng trấn tĩnh lại nói.

“Xung quanh ta nữ nhân không ít, còn phải làm trò đó sao?”

“Được, thử thách thế nào?”

“Đầu tiên nàng phải cởi cái váy xinh xắn này ra đã.”

“Ngươi... “

“Không dám sao?”

“Có gì không dám…”

Địch Lệ Nhiệt mím môi cực kỳ xấu hổ giữ lấy gấu váy, đêm nay nàng mặc một chiếc váy liền thân được thiết kế tinh tế tôn vinh nơi xương quai xanh cùng bờ vai gợi cảm của mỹ nhân, quyết không lùi bước Địch Lệ Nhiệt nhắm nghiền mắt xấu hổ trút xuống chiếc váy trêи thân.

“Quả nhiên… nàng thật đẹp….”

Long hai mắt mở to trước vẻ đẹp tinh khôi trước mặt mình, khuôn mặt sắc sảo đến từng góc cạnh, bầu ngực đầy đặn thấp thoáng đằng sau lớp áօ ɭót, vòng eo nhỏ nhắn, cặp đùi săn chắc, bờ ʍôиɠ căng tròn và vùng tam giác thần bí đang chờ hắn đến thám hiểm… toàn bộ đều khiến máu huyết Long sôi trào có điều nhanh chóng bị hắn áp chế xuống.

Bị ánh mắt đầy xâm chiếm nhìn đến, Địch Lệ Nhiệt xấu hổ che đi hai bộ vị yếu hại theo bản năng có điều chỉ làm cho Long càng thêm kϊƈɦ thích.

“Chúng ta… bắt đầu trò chơi được chưa?” Địch Lệ Nhiệt rụt rè nói.

“Hắc hắc… như nàng mong muốn, trò chơi của ta rất đơn giản….”

Long cười tà, thân ảnh xuất hiện ngay sau lưng Địch Lệ Nhiệt và khi nàng chưa kịp phản ứng thì tay hắn đã luồn vào chiếc qυầи ɭót màu trắng đầy tinh khôi của nàng mà xé đứt đoạn nó.

“Ngươi… ngươi nuốt lời…” Địch Lệ Nhiệt toàn thân run lẩy bẩy, khi đến đây nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý trở thành công cụ phát tiết cho hắn rồi nhưng lúc này đây, khi lần đầu tiên khỏa thân trước một nam nhân và quần nhỏ bị xé toang cũng khiến nàng bối rối.

“Yên tâm đi ta sẽ không hϊế͙p͙ em… chúng ta sẽ chơi một trò chơi có tên… kéo đàn nhị…”

Tưởng chừng Long sẽ xé toang qυầи ɭót của người đẹp nhưng không, hắn chỉ là xé nó ra thành hai mảnh mà điểm nối duy nhất của hai mảnh này chính là cửa lo^`n non tơ của Địch Lệ Nhiệt.

“Kéo… kéo đàn nhị…”

Địch Lệ Nhiệt choáng muốn ngất, nàng biết kéo đàn nhị mà liên tưởng đến hoàn cảnh hiện tại thì dây đàn chẳng phải là… là qυầи ɭót nàng… còn điểm kéo chẳng phải là… là nơi đó sao….

Bắc Kinh….

Khách sạn Thiên Thanh...

Là khách sạn hạng sang, một trong sản nghiệp bí mật của Minh Giáo, Thiên Thanh là nơi Địch Lệ Nhiệt cư ngụ và dưới mệnh lệnh của Dương Dương thì đãi ngộ của nàng ở đây có thể sánh ngang vua chúa thời xưa.

“Taxi…”

Nửa đêm, tại đại sảnh khách sạn xuất hiện một bóng hình nữ nhân, nàng trùm mặt che dấu danh tính bước nhanh về phía cửa lớn sau đó vẫy một chiếc taxi, chiếc xe ngay tức thì mất dạng trong đêm tối.

“Này hình như đó là Lệ Nhiệt tiểu thư, chúng ta có cần báo với Dương đại nhân?”

Bảo vệ khách sạn đương nhiên nhìn ra Địch Lệ Nhiệt, hắn hỏi ý kiến đồng bạn.

“Tốt nhất cứ báo lên, Dương đại nhân yêu thích Lệ Nhiệt tiểu thư ai cũng biết.”

“Được.”