Ta 3000 Năm Luyện Khí

Chương 26: Đây chính là thế giới cường giả sao



Chương 26. Đây chính là thế giới cường giả sao

Đường Nhược Vi sau khi nhận được công pháp Tạo Hóa Đoán Thể Công, bởi vì một nguyên nhân không thể nói rõ mà si mê luyện tập tới đêm khuya.

Chờ tới khi đầu nàng đầy mồ hôi đi ra ngoài mới phát hiện chính mình đã luyện xong tầng thứ nhất.

Trở lại gian phòng của mình, Đường Nhược Vi liền thấy được một bàn thức ăn đơn giản được chuẩn bị, vô thức đưa tay sờ một cái liền phát hiện mấy cái bánh bao nhân thịt vẫn nóng hổi.

Xem ra Bạch Thu Nhiên sử dụng thuật pháp để phong bế nhiệt độ của những đồ ăn này, khiến nó giữ được nhiệt độ ấm nóng.

Chút quan tâm nhỏ này khiến trong lòng Đường Nhược Vi có chút cảm động, nàng cầm bánh bao lên nhẹ nhàng cắn một cái, tiếp theo liền chú ý tới mảnh giấy mà Bạch Thu Nhiên lưu lại bên cạnh lồng bánh bao hấp.

"Ta ra ngoài tìm một cái tu luyện tràng cho ngươi tu luyện , chính ngươi nghỉ ngơi sớm chút, luyện công đừng quá cấp tiến cẩn thận đem ngươi làm hỏng."

Xé á!

Đường Nhược Vi mặt không đổi sắc đem tờ giấy trên tay xé nát, xúc động mới dâng lên trong lòng lập tức không còn sót lại chút gì, thay vào đó là một loại tâm tình hắc ám sôi trào cuồn cuộn , nàng nắm bánh bao, xem nó như người nào đó, hung hăng cắn một miệng lớn khiến nước canh bên trong văng khắp nơi.

Nhưng nàng trưng ra cái bộ dạng này căn bản cũng không thể làm gì, dù sao Bạch Thu Nhiên cũng không ở nơi này, lấy tâm tình ngột ngạt Đường Nhược Vi giải quyết một bàn đầy đồ ăn, nàng lúc này mới giật mình mới vừa rồi tu luyện tiêu hao thể lực cỡ nào cực đại.

Dè dặt đem quyển công pháp bảo bối Tạo Hóa Đoán Thể Công cất kỹ, Đường Nhược Vi cảm giác được một người đầy mồ hôi liền quyết định đi tắm.

Tuy nhiên nói tới vấn đề tắm rửa liền có chút rắc rối nhỏ chính là trên Thất Tinh Đỉnh cũng không có nhà tắm, dù sao ở nơi này cũng chỉ có Bạch Thu Nhiên ở, mà đối với hắn thì thân thể dơ bẩn cũng chỉ cần làm một cái tiểu thuật pháp liền có thể giải quyết.

Tuy không có nhà tắm nhưng ở Thất Tinh Đỉnh ở bên sườn núi có một suối nước nóng tự nhiên, thỉnh thoảng cũng được Bạch Thu Nhiên dùng để ngâm mình thư giãn tâm tình.

Sau khi chuẩn bị y phục để thay, nghĩ nghĩ một chút, Đường Nhược Vi lén lút như trộm cắp mà lấy ra một cái rương ở dưới giường, từ bên trong giương lấy ra hai cái đệm mềm mại hình dạng kỳ diệu giấu ở trong y phục, sau đó dọc theo đường nhỏ đi tới suối nước nóng ở sườn núi.

Trong suối nước nóng có mấy con khỉ ngâm mình, những con khỉ này sinh trưởng ở trên Thất Tinh Đỉnh, trời sinh có linh tính, nhìn thấy Đường Nhược Vi chúng nó cũng không có sợ hãi, có hai con thậm chí còn gãi cái mông đến đỏ bừng sau đó chi chi kêu gọi Đường Nhược Vi đi qua, đem vị trí tốt nhường cho nàng.

Đường Nhược Vi mỉm cười, tiếp theo liền bắt đầu áo bào, nới dây lưng

Tiếng ma sát khi cởi y phục khiến nam nhân huyết mạch sôi sục, cơ thể Đường Nhược Vi trần trụi bại lộ trong không khí, làn da trắng hồng mịn màng, bờ mông tròn trịa mượt mà, vòng eo mềm mại tinh tế, đôi chân thon dài , ừ, còn có... nửa người trên như đàn ông.

"C-K-Í-T..T...T! C-K-Í-T..T...T!"

Bắt gặp lồng ngực bằng phẳng của nàng, một con khỉ cái đang ngâm mình trong suối nước nóng phát ra tiếng kêu kì quái nghi hoặc chỉ chỉ về phía nàng. Nó vỗ vỗ bụng của mình, sau đó giơ hai tay lên hướng về phía Đường Nhược Vi, cho nàng thấy đồi núi lồi lõm của nó.

Thiếu nữ nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt tối sầm.

Đáng giận, ngay cả khỉ cái đều có đồi núi chập trùng!

Thiếu nữ mặt đen thui, một mình ngồi một góc trong suối nước nóng, bắt gặp tâm tình không tốt của nàng, mấy con khỉ chung quanh đều lặng lẽ rời khỏi suối nước nóng, e sợ chọc giận đến nàng.

Chọc giận nàng thì không sao nhưng phía sau nàng thế nhưng là lão quái vật chiếm cứ Thất Tinh Đỉnh mấy ngàn năm, tuyệt đối không thể đắc tội.

"Đáng giận, người ta sau này cũng sẽ có. . ."

Tận lực để cho da thịt của mình bao phủ trong nước suối, Đường Nhược Vi một bên đưa tay xoa xoa lồng ngực phẳng lỳ của mình.

Cũng không biết có phải nàng sinh ra ảo giác hay không mà sau khi luyện Tạo Hóa Đoán Thể Công nàng cảm giác tựa hồ lồng ngực trở nên mềm mại cùng to ra một chút.

"Sẽ có, cũng sẽ có."

Một bên ngâm suối nước nóng, Đường Nhược Vi vừa lộ nụ cười ngây ngô bất thường.

Nhưng ngay vào lúc này, đại địa bất thình lình hung hăng rung lên.

Suối nước nóng giống như chén trà đặt trên mặt bàn bị người ta không cẩn thận đụng phải, nổi lên một vòng gợn sóng lớn, nguyên bản mấy con khỉ đang thoải mái ngâm mình trong suối nước nóng chi chi hét lên, kinh hoàng thất thố chạy vào trong rừng.

Ngay sau đó là một loạt tiếng động có tiết tấu truyền đến, thanh thế to lớn khiến suối nước nóng không ngừng lay động tạo ra những vòng tròn thật lớn, chấn động càng ngày càng rõ ràng, phảng phất như có một cự nhân chân chính hướng về phía này tới gần.

"Xảy ra cái gì?"

Đường Nhược Vi dùng khăn tắm che trước ngực, từ trong suối nước nóng đứng lên, hướng phía Thanh Minh quần sơn nhìn tới, bên trên những đỉnh phong kia, ánh sáng chiếu rọi, còn có kiếm quang du động trên không, ở sơn môn Thanh Minh cũng truyền ra ba tiếng chuông vang dội, xem ra bọn hắn cũng không biết nguyên nhân gây ra biến động to lớn này.

Bất quá kỳ quái chính là, sau một lát, tiếng chuông cũng không tiếp tục nữa, những kiếm quang kia cũng giảm đi phân nửa, thoạt nhìn là có người đến trấn an đám đệ tử Thanh Minh đang hốt hoảng.

Sau đóm Đường Nhược Vi cũng thấy được thủ phạm làm ra cỗ động tĩnh to lớn này.

Đó là một đỉnh phong nguy nga, ước chừng cao hơn ngàn mét, bên trên ngọn núi kia cũng không có cây cỏ gì, kết cấu xem ra được cấu thành từ một đám nham thạch đen nhánh, nhìn qua trơ trụi trọc lóc, những khối đỉnh núi đó thật giống như bị một người dùng kiếm gọt đi, trở thành một mành bằng phẳng.

Mà giờ này khắc này, toà sơn phong cao vút trong mây kia phảng phất giống như phía dưới mọc ra đôi chân, từng chút từng chút, hướng phương hướng Thất Tinh Động di chuyển tới.

Nó lần lượt vượt qua Thanh Minh chủ phong cùng vài tòa đỉnh phong, chậm rãi đi tới bên cạnh Thất Tinh Đỉnh, tiếp theo ngọn núi này hơi dừng lại, sau đó đột nhiên giống như bị người nào đó ném ra, trực tiếp vượt qua khoảng cách vài dặm, một tiếng ầm vang rơi vào vị trí bên cạnh Thất Tinh Đỉnh. Mà lúc này, trên bầu trời một đạo pháp ấn to lớn phủ xuống lại đưa tới một trận chấn động kịch liệt.

Cứ như vậy, Thanh Minh Kiếm tông quần sơn lại thêm một đỉnh phong, mà bên cạnh Thất Tinh Đỉnh, có thêm một cái hàng xóm.

Ngơ ngác nhìn qua cái đỉnh phong màu đen mới xuất hiện bên cạnh Thất Tinh Đỉnh kia, Đường Nhược Vi há to miệng, khăn tắm trên tay đều rơi vào trong nước.

"Cái này. . . là thế giới cường giả sao?"

—— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ——

Đường Nhược Vi trở lại biệt viện liền đúng lúc bắt gặp Bạch Thu Nhiên mới trở về.

Đã từng là bằng hữu, hiện tại lại là sư tôn, mà lúc này cái vị sư tôn kia trên y phục trắng sáng tràn đầy bụi đất, phảng phất như hắn mới lăn từ đỉnh núi xuống, nhìn qua phi thường chật vật.

Bạch Thu Thiên cũng nhìn thấy nàng, chủ động tới chào hỏi, sau đó kinh ngạc hỏi:

"A, Nhược Vi, ngươi đem Tạo Hóa Đoán Thể công luyện xong tầng thứ nhất?"

"Ừm, a. . ."

Nhìn thấy hắn khắp người đầy bụi đất, đêm khuya từ bên ngoài trở về, Đường Nhược Vi đã đoán được một chút, mặt mũi tràn đầy phức tạp hỏi:

"Sư tôn, ngọn núi bên cạnh kia. . ."

"A, cái kia a, ta từ Tây Thổ vừa chuyển về đến."

Bạch Thu Nhiên vỗ vỗ bụi đất trên thân, đáp:

"Ta xem kết cấu vật chất trên ngọn núi này rất thích hợp đem nó làm thành một cái thổ chúc tu luyện tràng, bất quá ta không biết ngự kiếm, không thể đem nó khiêng từ trên trời mang về, như vậy cũng không cần giữa đêm khuya làm ra động tĩnh lớn như vậy ."

". . ."

Đường Nhược Vi há to miệng, không biết nên đáp lời gì.

"Tốt, thời điểm không còn sớm, ngươi mau đi ngủ đi."

Bạch Thu Nhiên phủi tay, nói ra:

"Công pháp của ngươi ta đã giúp ngươi nghĩ kỹ , chờ ngươi luyện Tạo Hóa Đoán Thể công qua tằng thứ 10, ta dẫn ngươi tới đỉnh núi kia, chính thức truyền thụ cho ngươi công pháp tu luyện."