Thôn Phệ Tinh Không Audio

Chương 49: Nguy Cơ Tử Vong



– Gân trong đuôi quái thú Hổ Miêu rất đáng giá.

Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong vung lên, rạch đuôi quái thú Hổ Miêu, lấy ra sợi gân trong suốt, rồi nhìn Ngụy Thiết bên cạnh, cười nói:

– Anh Thiết thật không hổ là anh Thiết, vừa rồi va chạm với Song Vĩ Hổ Miêu, anh Thiết va vào tường tới thổ huyết, ta sợ tới mức giật bắn người, bây giờ xem ra, anh Thiết chẳng sao cả!

– Cậu ngu quá, không thổ huyết chẳng lẽ cố nuốt vào à? Như vậy thương tổn còn nặng hơn nữa!

Ngụy Thiết cũng cười mắng.

– Tốt lắm, ai nấy nhanh lên.

Trần Cốc cũng cười.

Sáu người Tiểu đội Hỏa Chùy tâm tình rất tốt. Đội trưởng Cao Phong vẫn còn ngồi bên cạnh thi thể Song Vĩ Hổ Miêu tiến hành giải phẫu. Nói về sự khó khăn, đương nhiên là giải phẫu thi thể Song Vĩ Hổ Miêu là khó nhất rồi.

– La Phong vào tiểu đội chúng ta, cũng mang đến may mắn. Ngày đầu, đã liên tiếp đánh gục hai con quái thú cấp thú tướng.

Cao Phong vừa giải phẫu vừa cười nói.

– Ha ha, đội trưởng, anh nhắc tới tôi mới nhớ à? Lúc trước ta đã cố xin cho La Phong vào mà.

Trần Cốc cũng cười nói.

Đám người vui tươi hớn hở.

– Hả?

La Phong tựa như lửa đốt đít, trong nháy mắt trợn tròn mắt. Với khả năng phản ứng có thể né tránh vô số đạn cao su trong cuộc 'Kiểm tra phản ứng thần kinh', La Phong cơ hồ phán định như một phản xạ có điều kiện: phía trước có một viên đạn khiến cho không khí chấn động mơ hồ!

Viên đạn này so với đạn cao su trong kiểm tra phản ứng thần kinh thì nhanh hơn trêи mười lần! La Phong căn bản không kịp kêu gọi nhắc nhở mọi người.

Khẩn trương cực độ làm trong cơ thể La Phong trong nháy mắt sinh ra vô số kϊƈɦ thích tố ở tuyến thượng thận, tim đập vừa mạnh vừa nhanh tới một tốc độ kinh người, toàn thân nổi da gà, thần kinh căng thẳng tới một mức cực hạn trước đó chưa từng có! Đến cả tinh thần niệm lực sâu trong Thức Hải cũng lập tức tràn ngập ra toàn thân!

Nguy cơ sinh tử!

Bản năng muốn sống của con người làm cả thân thể, tinh thần của La Phong trong nháy mắt đã đạt tới đỉnh cao!

– Phốc!

Đạn xuyên thép xé rách không khí, bắn về phía đầu La Phong.

Huyết Ảnh Chiến Đao La Phong vốn dùng để cắt đuôi Hổ Miêu, cơ hồ như phản xạ có điều kiện chém thẳng xuống, toàn thân sức mạnh đạt mức cực hạn, hơn nữa đầu mối của sức mạnh thân thể ở vùng dưới thắt lưng lại xuất hiện một lực đạo rất lớn, lại do còn dư lực nên trong nháy mắt một lần nữa xuất hiện thêm luồng lực đạo thứ hai!

Nước chảy thành sông! Trước mặt nguy cơ sinh tử, về tinh thần lẫn thân thể đều trong nháy mắt đạt tới đỉnh cao nhất, thân thể La Phong chính vì như thế đã xuất hiện lực đạo thứ hai.

Cửu Trọng Lôi Đaođệ nhất trọng!

Nhờ đó mà thành công!

Sức Huyết Ảnh Chiến Đao trong nháy mắt tăng lên!

– Tăng!

Tinh thần niệm lực của La Phong theo bản năng tác dụng vào chiến đao, làm lực độ của chiến đao một lần nữa tăng vọt!

– Giảm!

Tinh thần niệm lực cũng không hề chần chừ tác dụng thẳng vào viên đạn đang bay tới. Tốc độ viên đạn xuyên thép cơ hồ chốc lát từ gấp bốn lần âm thanh, nay giảm mạnh xuống còn gấp đôi tốc độ âm thanh

– Choang

Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong bổ thẳng vào viên đạn xuyên thép.

Đầu đạn xuyên thép lõm vào, rồi bị đẩy bắn đi.

– Bằng!

Một viên đạn xuyên thép khác lại bắn về phía đầu của đội trưởng “Cao Phong”. Dựa theo kế hoạch của tiểu đội Hổ Nha, Trương Trạch Hổ yêu cầu giết chết La Phong, còn người mạnh nhất tiểu đội Hỏa Chùy chính là Cao Phong, do đó hai viên đạn phân biệt bắn vào người La Phong và Cao Phong!

Còn Cao Phong vẫn còn ngồi bên cạnh thi thể Song Vĩ Hổ Miêu, quay lưng về phía viên đạn, căn bản không thấy được đạn xuyên thép.

– Phốc!

Chiếc chủy thủ trong tay Cao Phong đang dùng sức lột da Song Vĩ Hổ Miêu, rồi đột nhiên trượt tay làm hắn chợt đảo người. Viên đạn vốn bắn về phía đầu hắn, nhất thời lệch đi. Đang lúc hắn muốn cảm khái lớp da của Song Vĩ Hổ Miêu quá cứng thì…

Phù!

Đạn xuyên thép gần như lướt qua tai Cao Phong, khí lưu xoay tròn rít lên làm tai Cao Phong bị xước một lớp da.

– Bằng!

Đạn xuyên thép bắn thẳng vào Trương Khoa, vốn đang đứng bên cạnh Cao Phong. Phát đạn đủ để làm lân giáp một thú tướng sơ cấp rách ra, trong nháy mắt đã làm cơ bắp và xương vai của Trương Khoa nát bấy. Ầm một tiếng, một cánh tay phải của Trương Khoa bị ném văng lên, máu tươi phun ra như nước!

– A!

Trương Khoa đau đớn gào kêu một tiếng.

– Đạn súng bắn tỉa!

Cao Phong nhìn Trương Khoa cụt tay, máu tươi phun ra, thậm chí còn có máu phun vào người Cao Phong. Điều này làm hai mắt Cao Phong đỏ ngầu, nổi giận gầm lên một tiếng

– Địch tập!

– Là tên hỗn đản nào!

Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cũng quát lên.

Vừa phẫn nộ gầm lên, cơ hồ tất cả mọi người tiểu đội Hỏa Chùy lập tức di động, không ai còn dám đứng tại chỗ dưới ống ngắm của một tay bắn tỉa. Đội trưởng Cao Phong vừa rồi chính là may mắn nhờ dùng quá sức để rạch da phá nên hơi lảo đảo, mới làm viên đạn lướt qua tai Cao Phong.

– Bằng!

– Bằng!

– Bằng!

– Bằng!

Liên tiếp bốn tiếng súng!

– Bên kia!

Cao Phong, đám người La Phong ai nấy đều đỏ mắt nhìn chằm chằm vào phương hướng nổ súng.

Chỉ thấy trêи sân thượng xa xa, vài cái bóng nhoáng lên rồi biến mất.

– Là tiểu đội Hổ Nha!

Cao Phong nghiến răng nói:

– Hổ Nha!

La Phong không thấy rõ… Khoảng cách xa như vậy, hơn nữa tiểu đội Hổ Nha trong nháy mắt đã biến mất, nếu muốn thấy rõ cần phải có phải thị lực kinh người! Còn thính lực, thị lực của vũ giả là dựa theo tố chất thân thể. Trong sáu người Tiểu đội Hỏa Chùy, đội trưởng Cao Phong có tố chất thân thể tiếp cận với 'Trung cấp chiến tướng' rồi.

Cũng chỉ có hắn mới thấy rõ.

– Tiểu đội Hổ Nha? Trương Trạch Hổ ở tiểu đội Hổ Nha mà?

La Phong không khỏi nổi giận. Lúc trước hắn đương nhiên đã tra được một vài tin tức của Trương Trạch Hổ, biết được Trương Trạch Hổ là một thành viên tiểu đội Hổ Nha.

– Lại muốn giết ta à?

Lạnh lẽo!

La Phong chính thức cảm giác được giữa vũ giả tuyệt nhiên không phải hoàn toàn là hòa thuận.

– Trương Khoa!

– Lão Trương!

Mấy người đều vây tới. La Phong cũng chạy đến bên người Trương Khoa. Trương Khoa ngã dưới đất, sắc mặt trắng bệch, vai phải hoàn toàn bị đạn xuyên thép bắn nát bấy. Cánh tay phải bị ném văng đi rồi. Thậm chí còn quân phục tác chiến trêи người hắn cũng có những vết nứt. Uy lực phát súng này thật sự quá lớn. Trương Khoa sắc mặt trắng bệch, Trần Cốc thì đang hấp tấp giúp hắn cầm máu.

– Là tại ta, Trương Khoa, cậu trúng đạn thay ta!

Cao Phong bịt tai nói.

– Anh Trương.

La Phong cũng nắm chặt hai nắm đấm, mắt đỏ ké.

Trương ca và Trần ca chính là hai người lúc trước đưa mình gia nhập tiểu đội Hỏa Chùy.

– Không ổn!

Cao Phong biến sắc.

– Chạy mau!

Vừa rồi tiểu đội Hổ Nha tổng cộng bắn ra sáu viên đạn, hai phát bắn về phía La Phong và Cao Phong, còn có bốn viên khác bắn về phía đám quái thú chung quanh. Lúc này chung quanh họ đã vang lên những tiếng gầm rú của quái thú. Mọi người trong tiểu đội Hỏa Chùy lập tức hiểu tại sao lúc trước tiểu đội Hổ Nha bắn ra bốn phát kia.

– Âm hiểm thật.

– Muốn giết chết mọi người chúng ta.

– Chạy mau.

Ngụy Thanh vươn tay đỡ lấy Trương Khoa mất máu quá nhiều, cả đám người lập tức chạy như bay.

– Ầm ầm…

Chỉ thấy phía trước đường phố xuất hiện vô số Thiết Mao Dã Trư. Một con Thiết Mao Dã Trư đã như một chiếc xe, mấy trăm con đồng thời ầm ầm xông tới thì như một trận động đất. Đám người Tiểu đội Hỏa Chùy cực kỳ hoảng sợ, vừa muốn thay đổi phương hướng, phía sau cũng truyền đến những chấn động kịch liệt.

Chỉ thấy một đám thú số lượng còn kinh người hơn đang xông tới. Trong đám thú này này không chỉ riêng có đám Độc Giác Dã Trư, mà còn có nhiều Sư Ngao Khuyển, cả trước sau cộng lại, đám thú đã trêи một ngàn con.

– Phiền toái lớn rồi.

Mọi người trong Tiểu đội Hỏa Chùy đều sắc mặt đại biến!

– Leo tường!

Cao Phong ra lệnh một tiếng.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tiểu đội Hỏa Chùy lập tức bay qua bức tường đổ nát. Lúc này đám quái thú bị bốn viên đạn súng bắn tỉa công kϊƈɦ, nên phẫn nộ vạn phần. Chúng nó chỉ biết là… Loại ám khí vừa kinh khủng vừa âm hiểm này chỉ có nhân loại mới có! Khi chúng thấy nhân loại trèo tường, cơ hồ thống nhất…

– Ầm ầm…

Độc Giác Dã Trư cúi đầu ầm ầm đánh vào bức tường. Bức tường đã vài chục năm nay gió thổi mưa rơi cơ hồ trong nháy mắt ầm ầm đổ xuống. Trêи một ngàn con quái thú dày đặc vọt tới.

Tiểu đội Hỏa Chùy quay đầu lại, vừa thấy cảnh này không khỏi sắc mặt đại biến.

– Các huynh đệ, lần này chúng ta cửu tử nhất sinh rồi. Chạy trốn đi. Có thể sống một người nào hay người đó. Ở với nhau, mọi người chúng ta chắc chắn sẽ chết!

Vừa chạy trốn, đội trưởng Cao Phong vừa đỏ mắt gào lên:

– Tiểu đội Hổ Nha, nếu Cao Phong ta lần này không chết, nhất định phải bắt chúng bay nợ máu trả bằng máu!

– Mọi người phân tán chạy trốn đi!

Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cũng cắn răng.

Đối mặt với trêи một ngàn con quái thú vây công, cho dù là cao thủ cấp chiến tướng cũng chỉ có thể chật vật chạy trốn.

“Tiểu đội Hổ Nha, Trương Trạch Hổ!” La Phong trong lòng mờ ảo cảm thấy đối phương lần này động thủ rất có thể là vì mình lần trước đã buộc Trương Trạch Hổ phải bỏ ra 100 triệu “Tiểu đội Hổ Nha sẽ không vô duyên vô cớ công kϊƈɦ chứ? Chẳng lẽ là vì ta… vì ta, mới làm Trương ca bị như vậy?”

La Phong trong lòng tràn ngập áy náy và sát ý!

“Trương Trạch Hổ! Tiểu đội Hổ Nha!” La Phong hai mắt đỏ ké.

– Đội trưởng, anh Trần.

La Phong quát lớn một tiếng.

Một tiếng quát lớn này làm bọn người đội trưởng Cao Phong, Ngụy gia huynh đệ, Trần Cốc đều kinh ngạc nhìn về phía La Phong. Chỉ thấy La Phong cắn răng gầm khẽ một tiếng

– Đi theo em! Chúng ta toàn bộ đều có thể sống rời khỏi đây!

Chỉ nghe những thanh âm vù vù. Trêи đùi La Phong có rất nhiều thanh phi đao trong nháy mắt bay lên, vờn quanh trôi nổi chung quanh La Phong.

—– o O o —–