Toàn Chức Pháp Sư

Chương 164: Đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mục Nô Kiều

Dịch: Hoangforever

“Băng!”

Cả một vùng da dẻ đột nhiên vỡ nát ra. ” Phích Lịch” đánh rất là mạnh mẽ, bá đạo, đáng sợ. Cho dù ánh sáng màu tím của Lôi Ấn không có soi sáng rực rỡ khắp bầu trời thì lực phá hoại của nó lên người Bạch Tàng Phong lúc này cũng là kinh khủng nhất. Nếu như Bạch Tàng Phong không có ma cụ phòng ngự thì bây giờ có lẽ hắn đã nát thành thịt vụn rồi cũng nên!!!

Rốt cuộc thì một ánh sáng màu vàng đột nhiên xuất hiện. Nó nhanh chóng bảo vệ cơ thể Bạch Tàng Phong.

Lúc này, Bạch Tàng Phong từ trong hoảng sợ mới chợt tỉnh lại lấy áo giáp ma cụ của mình ra. Đáng tiếc thay rõ ràng là lão sư Quang hệ Cố Hàn xuất ra kỹ năng thủ hộ quang hệ nhanh hơn hắn việc lấy áo giáp ma cụ ra một chút.

Dưới đòn ” Phích Lịch” kinh khủng kia, cả người Bạch Tàng Phong lúc này nằm bẹp trên mặt đất. Cũng may cho hắn, lực lượng hủy diệt chân chính đã bị kỹ năng thủ hộ Quang hệ và áo giáp ma cụ của hắn ngăn cản lại nên lúc này hắn mới không bị trọng thương. Thế nhưng thân thể của hắn lúc này do sợ hãi mà run lên cầm cập!!

” Khốn khiếp! Khốn khiếp! Ta muốn giết chết tên khốn khiếp này!!”

Bạch Tàng Phong vô cùng tức giận, đứng dậy. Hai mắt của hắn lúc này thiêu đốt ra ngọn lửa rừng rực.

Hắn tức giận bởi vì Lão sư còn chưa nói hai bên bắt đầu chiến đấu thì tên này làm sao có thể ra tay đánh người được.

Hơn nữa tên này hắn cũng không có nhiều lời, liền trực tiếp phóng thẳng một đòn ” Phích Lịch” của Lôi hệ trung cấp ma pháp. Trong khi Bạch Tàng Phong vừa mới bước vào sân quyết đấu đang còn lo lắng về chuyện cái tên này có thể phóng thích ra được kỹ năng trung cấp giống mình hay không. Ai mà ngờ được hắn lại làm như vậy!

” Người thua rồi.”

Cố Phàm sau khi xem xét Bạch Tàng Phong một lúc, liền thở phào ra nhẹ nhõm, nói với hắn.

” Ta thua?? Thua kiểu gì?? Rõ ràng ta sử dụng áo giáp ma cụ bảo vệ cho mình mà. Đâu cần phải nhờ tới người ra tay bảo vệ cho ta đâu. Chuyện này rõ ràng người sai rồi!”

Bạch Tàng Phong tức giận nói

” Trong tình huống vừa mới phát sinh khi nãy nếu như ta không ra tay, thì có lẽ người đã bị oanh chết rồi. Khi thằng kia hoàn thành được kỹ năng trung cấp ma pháp thì gần như người không có ý định mở ra ma cụ.”

Cố Hàm lạnh lùng nói.

” Nói bừa, dựa vào phản ứng của ta….”

Bạch Tàng Phong cáu gắt nói.

Hắn ngay cả ra tay còn chưa được ra tay thì đã bị phán là thua rồi?

Đúng là lúc vừa mới bắt đầu, hắn cũng không ý thức được đối phương chính là một vị Lôi hệ trung cấp ma pháp khiến cho cái tên kia đánh hắn không trở tay. Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không kịp sử dụng áo giáp ma cụ được!

” Thiếu tôn trọng trưởng bối, CÚT!”

Cố Hàm không thèm khách khí với cái tên này làm gì nữa. Hắn tùy tiện vung tay lên hiện có một Tinh Đồ Phong Hệ vẽ ra trước mặt.

Một cơn Cuồng Phong khổng lồ liền xuất hiện, đem vạt áo Cố Hàm thổi bay phần phật.

Không khí trong lồng sắt kết giới giống như bị rút hết đi vậy. Cố Hàm đứng ở trung tâm cơn lốc xoáy trông không khác gì một Phong Chi Cuồng Ma. Cả người toát ra khí chất ngạo nghệ thiên hạ……

Bạch Tàng Phong thấy vậy liền ngây dại. Cuối cùng chỉ có thể im lặng nhìn Mạc Phàm và Cố Hàm tức giận rời khỏi sân quyết đấu.

Bạch Tàng Phong hắn không tức giận sao được. Ngay cả ra tay còn chưa được ra tay đã bị người kia đánh bại.

Nếu như nói lại, hắn cảm giác thấy áo giáp ma cụ của hắn có thể ngăn cản được một kích kia. Thế nhưng cái thằng lão sư nhiều chuyện kia lại ra tay trước khi hắn kịp lấy áo giáp ra.

Mà một khi lão sư đã ra tay tương trợ thì người đã bị phán là thua cuộc rồi. Cho nên Bạch Tàng Phong hắn lúc này không tức giận sao được, không phẫn nộ sao được.

…………..

” Cố Lão sư giỏi quá!”

” Lão sư cũng quá là dữ dội đi… À! Mà cái ” Phích Lịch” vừa rồi là gì thế???”

” Đó là kỹ năng Trung cấp Lôi hệ ma pháp.  Ngày hôm nay ta lạc vào một đám quái vật rồi. Lão tử ta chủ tu chính là Lôi hệ đấy. Thế mà Lôi hệ của ta còn chưa bước vào cấp bậc trung cấp. Thế mà cái tên hệ triệu hoán kia lại có thể phóng thích ra được kỹ năng trung cấp Lôi hệ ma pháp. Hắn có còn muốn để cho người khác sống nữa hay không vậy trời!!!!”

Học viên Lôi hệ ngồi ở trên khán đài liền xôn xao gào thét lên.

” Phích Lịch” xuất hiện không khác gì một tia sét đánh giữa trời quang vậy. Nó đánh cái ” Đoàng” trong đầu toàn bộ sinh viên đang còn ngồi xem ở đây. Khiến cho bọn họ nhất thời không thể tiếp nhận được cái sự thật này.

Trung cấp Ma Pháp Sư hay nói chính xác hơn hắn chính là một vị trung cấp Lôi hệ có thể phóng thích ra được kỹ năng trung cấp ma pháp!!!

Người này thế nhưng không khác gì cái tên La Tống kia!

La Tống chính là Trung cấp Băng hệ Ma Pháp sư. Băng hệ ” Băng Tỏa” của hắn đã rất là biến thái rồi. Thế nhưng Lôi hệ lại là nguyên tố đứng đầu. Nó chính là nguyên tố có lực sát thương cao nhất và không có bất kỳ tình cảm nào.

Cũng giống như cái tên Bạch Tàng Phong kia không có nghĩ tới chuyện Mạc Phàm sẽ ra tay như Lôi Đình như vậy. Tất cả tân sinh viên trong trường đang còn nghi ngờ xem cái thằng Bạch Tàng Phong này sẽ giải quyết cái tên kiêu ngạo kia như thế nào. Thì đột nhiên Mạc Phàm tung ra một đòn cuồng Lôi trong nháy mắt oanh tạc. Khiến cho trong lòng của mọi người nổ tung một cơn sóng khổng lồ!

Vào lúc này, mọi người rốt cuộc cũng hiểu được vì sao cái tên hệ triệu hoán này lại đám đứng một mình trên cái sân quyết đấu kia khiêu chiến toàn bộ tân sinh viên rồi. Hắn không chỉ là một vị triệu hoán sư có một con thú tiến cấp mà hắn còn là một vị trung cấp Lôi hệ ma pháp sư rất là hung bạo!

Hắn chủ tu chính là Lôi hệ. Còn hệ triệu hoán cũng chỉ là thứ tu thôi!!!

” Lực chiến đấu này của Mạc Phàm….Trung cấp Lôi pháp sư. Ta nghĩ cho dù Bạch Tàng Phong không có thua đau như vậy thì hắn cũng không thể nào là đối thủ của Mạc Phàm. Trung cấp Lôi hệ Ma Pháp Sư đơn giản mà nói thì nó quá là thô bạo!”

Lúc này cằm của Hải Đại Phú không sao mà khép lại được.

Những học viên hệ triệu hoán khác khi thấy ” Phích Lịch” oanh xuống một khắc kia liền quỳ lạy Mạc Phàm luôn. Nhất là tên Vương Lực Đĩnh kia, vẻ mặt của hắn lúc này rất là phong phú.

Hắn nhìn Mạc Phàm vẫn đứng ngạo nghễ một mình trong lồng sắt kết giới. Lại nhìn toàn bộ tân sinh viên không có ai dám đứng ra khiêu chiến nữa. Cái cảnh tượng này cho dù hắn có ghét bỏ người Mạc Phàm đi chăng nữa thì cũng không có cách nào khiến cho hắn trong tâm của hắn không phát ra một từ ” Khâm Phục” được.

” Có… có mấy thằng lên cống hiến điểm số kìa.”

” Thì cũng đành chịu chứ biết làm sao được. Nếu như không có ai khiêu chiến Mạc Phàm nữa. Thì đương nhiên Mạc Phàm thắng rồi.”

” Mới được 189 người. Còn thiếu chút ít nữa.”

” Thì cũng còn hai tổ đội khiêu chiến nữa chứ mấy. Ai! Hai tổ đội khiêu chiến này, cái đám người kia biết phải làm như thế nào đây. Cho dù trong tổ đội này có một người như tên Trang Li Phong đi chăng nữa. Mặc dù hắn đã thức tỉnh hệ thứ hai rồi. Thế nhưng hắn không phóng thích ra được kỹ năng trung cấp ma pháp thì căn bản cũng không phải là đối thủ của Mạc Phàm.”

” Cái đệt con mẹ nó chứ! Chẳng lẽ chúng ta thật sự lấy được toàn bộ tư chất nguyên của các hệ à!!!”

Hải Đại Phú đột nhiên phản ứng, mừng rỡ như điên nói.

” Đại ca. Nếu như ta đoán không lầm thì những tư chất nguyên kia đáng lẽ nên thuộc về chúng ta. Thế nhưng tất cả những tài nguyên này lại do một mình Mạc Phàm làm ra, thế thì không phải hắn nhận được hết sao??”

Tưởng Vân Minh gật đầu. Quả thật đúng là như vậy. Mạc Phàm một mình cướp đoạt hết tài nguyên của tất cả các hệ. Cho nên không có lý do gì hắn phải chia phần cho mấy người cùng hệ với mình cả.

……………

” 199!”

Tiêu viện trưởng nói to cho toàn bộ học sinh trong trường biết. Lúc này bọn họ cũng chỉ còn lại một người có thể khiêu chiến được nữa mà thôi.

” Trước tiên ta muốn nói một câu. Nếu như có người không đạt tới cấp bậc Trung cấp. Và hơn nữa không thể phóng thích ra được kỹ năng Trung cấp ma pháp. Thì tốt hơn hết đừng có nên xông lên khiêu chiến nữa. Các người có cốt khí, có dũng khí là tốt. Thế nhưng xông lên ngu ngốc, lấy trứng chọi đá như vậy. Tốt nhất là không nên lên.”

Chủ nhiệm Thổ hệ Chu Chính Hoa lúc này nhịn không nổi liền lên tiếng.

Những lời này vừa nói ra, mọi người liền yên tĩnh lại.

La Tống nắm chặt quả đấm. Trong lòng hắn lúc này âm thầm hối hận lúc trước hắn ra sân quyết đấu sớm quá. Nếu không thì lúc này, hắn sẽ dùng tất cả ma cụ của mình thề đánh bại, sỉ nhục Mạc Phàm cho bằng được.

Mẹ cha nó chứ! Tất cả tài nguyên tu luyện của tất cả các hệ tập trung về một người. Đây tuyệt đối cho dù có là hào môn thế gia đi chăng nữa thì cũng không xuất ra được như vậy!

Nếu như những tài nguyên này để cho Mạc Phàm nắm giữ được. Thì quả thật La Tống sẽ bị cái tên Mạc Phàm này kéo dãn ra một khoảng cách lớn về thực lực!!

Mẹ kiếp! Chẳng lẽ cái học phủ Minh Châu này thật sự không đào ra nổi một tên Trung cấp Ma Pháp Sư hay sao??

Không thể nào có chuyện như vậy. Trung cấp Ma pháp sư chắc chắn không chỉ có như vậy. Chắc chắn là do bọn họ không muốn ra tay. Dù sao thì những tài nguyên do nhà trường cung cấp này đối với những đệ tử Trung cấp ma pháp sư của siêu cấp thế gia mà nói nó cũng không có tác dụng quá lớn.

Vấn đề là, bọn họ có thật sự nhẫn nhịn được hay không???

Trung cấp Lôi hệ Ma Pháp Sư quả thật không phải dễ đối phó. Thế nhưng tiểu tử này rõ ràng không có ma cụ gì. Có việc gì mà phải e ngại hắn đâu!

………..

“Có người muốn khiêu chiến.”

Không biết từ vị trí nào trên khán đài đột nhiên truyền ra một âm thanh. Ngay lập tức khán đài đang còn yên tĩnh đột nhiên bùng nổ hẳn lên. Ánh mắt của mọi người liền quay về phía người đứng dậy khiêu chiến kia.

Nhưng đập vào mắt họ lúc này chính là hình ảnh của một cô gái. Cô nương này có dung nhan xinh đẹp tuyệt trần. Nàng có thân hình gợi cảm. Nàng khiến cho mọi người phải thốt lên không chỉ vì lý do nàng có dũng khí và sự quyết đoán.Trong lúc toàn trường im lặng không có ai dám khiêu chiến, thì nàng đột nhiên đứng lên khiêu chiến. Mà còn vì một lý do khác, đó chính là dung mạo của nàng, thân hình của nàng đại sát tứ phương, cảm giác giống thiên thần giáng trần vậy.

“Mục Nô Kiều!”

Rất nhanh, liền có người đọc ra được tên của nàng.