Toàn Chức Pháp Sư

Chương 200: Giá cao, tinh phách chiến tướng



Người dịch: Hoangforever

Chỉnh sửa: Le Hoang

Sự kiện này mặc dù chấn động một khoảng thời gian. Nhưng theo thời gian trôi qua cuối cùng nó cũng chìm xuống. Huống hồ tiêu điểm hiện tại của mọi người đều rơi trên người anh tài trẻ tuổi của Triệu Gia kia.

Cái tên Triệu Mãn Duyên này, từ khi khai giảng cho tới sự kiện lần này, Mạc Phàm ấn tượng nhất vẫn là tài tán gái của hắn.

Ngoại trừ tán gái ra, cái tên này hình như không có làm bất kỳ chuyện gì khác. Hiện tại hắn mượn cơ hội lần này xây dựng tên tuổi cho mình, trở thành nhân vật phong vân, nổi danh khắp toàn trường. Đúng là một chuyện tình vô cùng ly kỳ.

Cũng may, cái tên Triệu Mãn Duyên này cũng là người biết ơn nghĩa. Nếu như không có việc gì, hắn thường giới thiệu mấy cô bé xinh đẹp cho Mạc Phàm. Một người chính nhân quân tử như Mạc Phàm, đối với chuyện tốt như vậy làm sao nỡ lòng nào mà từ chối cơ chứ!

Sau khi ước định vào hôm chủ nhật, Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên cùng nhau tới trung tâm thương mại quốc tế.

Tầng cao nhất của trung tâm thương mại quốc tế là một sân khấu đấu giá. Đấu giá này một tháng tiến hành một lần. Trước kia, Mạc Phàm cũng chưa từng tới địa phương như thế này, cũng may nhờ có Triệu Mãn Duyên giúp đỡ, cho nên hắn có được một tờ giấy thông hành.

“Phòng đấu giá này có một số qui định. Hoặc là cậu bỏ ra một số tiền lớn mua lấy một cái thẻ hội viên hoặc là cậu đạt được một địa vị nhất định. Chẳng hạn như đại sư thợ săn trong Liên Minh thợ săn mới có đủ tư cách ở nơi này đấu giá. Đối với những thế lực, thế gia khác thì cần phải có thân phận nhất định.”

Triệu Mãn Duyên vừa dẫn đường cho Mạc Phàm, vừa giới thiệu.

“Nói cách khác nếu như tôi không có địa vị. Cho dù có tiền cũng không thể nào ở nơi này đấu giá mua được vật phẩm ma pháp??”

Mạc Phàm hỏi.

“Đúng vậy. Ma pháp sư nào cũng cần phải có đồ cả. Thế nhưng người có cấp bậc vô cùng khan hiếm. Đây cũng là nguyên nhân tại sao rất nhiều người làm tất cả mọi thứ để có thể xâm nhập vào một thế lực kiếm một vị trí cao tầng nào đó. Mặt khác tài nguyên cực kỳ khan hiếm. Không phải tất cả Ma pháp sư đều giống như cái đám thợ săn liên minh chán sống kia đi ra ngoài hoang dã kia kiếm chút đồ. Thêm vào đó một số tư chất nguyên cố định trong khu an toàn đã sớm bị các thế lực lớn chia cắt, chiếm phần, khống chế hết rồi.  Thật ra thì tôi vô cùng bội phục cậu. Cậu không có bối cảnh gì mà có thể tu luyện tới cấp bậc này. Phải biết rằng muốn đạt được cấp bậc như cậu, các ma pháp sư một loại là khổ tu cùng liều mạng, loại khác đều là bán mình gia nhập vào một thế lực lớn nào đó.”

Triệu Mãn Duyên nói.

“Tôi có đồ muốn bán, phải làm thế nào?”

Mạc Phàm tiện thể hỏi một câu.

Hiện tại gia sản của Mạc Phàm cũng có một chút. Lúc trước trường học cấp học bổng cho hắn gồm có 200 vạn. Sau đó lại nhận được 100 vạn từ vị nam tử kia ủy thác. Ủy thác này vốn là đưa vợ hắn an toàn trở lại. Nhưng nếu như mà hắn biết được vợ mình thiếu chút nữa trở thành mối họa cho loài người, sau đó bị Mạc Phàm trực tiếp giết chết. Thì không biết chừng 100 vạn ủy thác này cũng không tới được tay Mạc Phàm.

Hắn biết người bị yêu ma ký sinh thống khổ nhiều như thế nào. Nếu như nói theo lời của hắn mà nói, ít nhất hắn có thể giúp cho vợ của nam tử kia thoát khỏi nỗi thống khổ đó.

Hơn nữa lúc trước hắn còn nhận được 15 vạn ủy thác. Dầu gì thì lúc này Mạc Phàm cũng có trong tay khối tài sản 315 vạn. Ở trong trường bao nuôi một nữ sinh cũng không có vấn đề gì.

Nhưng mà, theo như lời Triệu Mãn Duyên nói. Đấu giá hội ngày hôm nay có nhiều đồ vật giá trị vượt qua 500 vạn.

Điều này khiến cho Mạc Phàm có chút dở khóc dở cười. Hắn liều chết, liều mạng kiếm được nhiều tiền như vậy. Thế mà lại không đấu giá được bất kỳ một kiện đồ vật nào ở nơi này. Cuộc sống này quả nhiên người có nhiều tiền chiếm đa số.

“Cậu muốn bán thứ gì?”

Triệu Mãn Duyên dò hỏi.

“Tinh phách cấp chiến tướng.”

Mạc Phàm cũng không có giấu diếm gì. Dù sao hắn muốn bán được đồ vật này có lẽ cũng phải nhờ tới thân phận của Triệu Mãn Duyên một chút.

Tương tự như vậy, muốn ở nơi này đấu giá một là phải có thẻ hội viên, một là phải đạt tới địa vị xã hội nhất định.

Cho nên, cái danh hiệu đại sư thợ săn kia của tiểu nha đầu Linh Linh quả thật vô cùng quan trọng. Nếu không thật sự khó mà làm loạn trong cái lĩnh vực ma pháp sư này được.

“Chuyện nhỏ…Để xem nào, wtf?? Cậu vừa nói là tinh phách cấp chiến tướng??”

Triệu Mãn Duyên đang nói đột nhiên ngây ngẩn cả người. Hai mắt mở to nhìn Mạc Phàm.

“Đúng vậy!”

“Cái đệt con mợ nhà cậu chứ! Tiểu tử nhà cậu gặp phải vận cứt chó gì vậy? Tinh phách cấp chiến tướng mà cũng bị cậu vớt được?? Là do con Mẫu Yêu kia bạo phát ra???”

Triệu Mãn Duyên kinh ngạc nói.

Mạc Phàm cảm thấy rất là buồn bực vô cùng. Phẩm hạnh cái thằng Triệu Mãn Duyên này không khác gì hắn. Đều chửi rất là giỏi.

“Ờ! Tôi cũng không ngờ nó lại ra.”

Mạc Phàm gật đầu.

” Phục! Tôi phục cậu luôn. Người ta giết chết bao nhiêu yêu ma cấp chiến tướng còn chưa chắc rơi ra thứ đồ này. Thế mà cậu chỉ mới giết được một con…Nhưng mà, nghĩ lại thì, con Lân Bì Yêu Mẫu này nếu như so sánh với những yêu ma cấp chiến tướng khác thì quả thật có chút đặc biệt. Mà những sinh vật đặc biệt như vật khi chết đi, linh hồn hóa thành tinh phách xác suất càng lớn hơn. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, tiểu tử nhà cậu tại sao lại có tụ hồn ma khí (dụng cụ đựng vong hồn). Đồ vật này cũng rất là quý giá đó.”

Trên khuôn mặt Triệu Mãn Duyên lúc này đâu chỉ có mỗi vẻ mặt hâm mộ thôi đâu.

Hắn là một đệ tử thế gia, có được rất nhiều tư chất nguyên, thế nhưng cũng không phải là vô hạn. Chẳng hạn như bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz Linh cấp Nguyên tố chủng cùng với cái loại tinh phách cấp chiến tướng này đều quý giá vô cùng. Thế gia cũng không thể nào vô duyên vô cớ đưa những thứ đồ quí giá này cho đám trẻ tuổi như bọn họ được.

Dù sao Triệu Mãn Duyên cũng ở trong thế gia nhiều năm, thế mà hắn còn chưa có nhận được đồ vật có giá trị cao tới như vậy.

Mà nhìn sang cái thằng Mạc Phàm này mà coi. Trước tiên hắn cùng thế gia nhà hắn giao dịch, liền được một Linh cấp Lôi chủng. Mà càng làm cho Triệu Mãn Duyên hắn khiếp sợ chính là, cái thằng chó này lại còn lấy được một tinh phách cấp chiến tướng.

Nếu như hắn mà biết con Lân Bì Yêu Mẫu kia bạo phát ra thứ đồ này, cho dù Triệu Mãn Duyên hắn mạo hiểm một chút, hắn cũng không có do dự.

“Tụ hồn ma khí??”

Mạc Phàm ngơ ngác hỏi lại một câu.

“Không có tụ hồn ma khí, làm sao cậu thu thập được tinh phách?? Cái tụ hồn ma khí này cũng chỉ có Vong linh hệ ma pháp sư có chút thành tựu trong nghiên cứu chế tạo,mới có thể luyện chế ra được. Đồ vật này dùng để thu thập tàn phách và tinh phách. Mà trong ấn tượng của tôi một cái tụ hồn ma khí ít nhất thì giá của nó cũng tầm 500 vạn rồi. Mà loại người như cậu lại có thể thu thập được tinh phách cấp chiến tướng. Nếu như không có 1-2000 vạn chưa chắc đã mua được dụng cụ đựng được nó.”

Triệu Mãn Duyên nói.

“Một cái dụng cụ thu thập vong hồn mà quý giá tới như vậy??”

Mạc Phàm cũng giật mình.

Thật ra thì Mạc Phàm sớm đã phát hiện ra một chuyện. Đó chính là tàn phách và tinh phách này hình như cũng chỉ có một mình hắn mới có thể thu thập được. Giống như lúc trước hắn cùng với tiểu đội liệp yêu đi săn cùng nhau. Mà đám người tiểu đội kia hình như không có hứng thú đối với tàn phách và tinh phách. Thậm chí bọn họ còn không nhận ra cái con đom đóm bay lên kia là tinh phách.

“Đại ca ơi. Tinh phách dùng để chế tạo ra Tinh trần ma khí, Tinh Vân ma khí. Ngoài trừ ma pháp sư Vong Linh hệ ra, bất kỳ ai cũng không có cách nào thu thập được đồ vật này. Hiện tại có người nghiên cứu chế tạo thành công món dụng cụ đựng vong hồn. Đương nhiên món đồ này quí giá, đắt đỏ rồi. Cậu suy nghĩ một chút mà coi, một sơ cấp ma pháp sư nếu như dùng một cái Tinh trần ma khí kém cỏi nhất đi chăng nữa. Mà nó cũng có giá từ 500 vạn đến 1000 vạn. Nếu như vận khí tốt một chút, chỉ cần kiếm được thêm mấy cái tinh phách, thì không phải một đêm giàu đột ngột hay sao!”

Triệu Mãn Duyên nói.

Mạc Phàm âm thầm gật đầu.

Thì ra cái loại chuyện thu thập tinh phách này cũng chỉ có Ma pháp sư Vong Linh hệ mới làm được.

Khó trách vì sao tinh phách dùng để làm Tinh Trần Ma Khí, Tinh Vân Ma Khí lại ít đến như vậy. Cho nên Vong linh hệ pháp sư cũng không phổ biến tới như vậy!

“Tiểu Nê Thu. Thì ra mày có bản lĩnh lớn tới như vậy. Tao càng ngày càng hiếu kỳ không biết mày từ đâu tới.”

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Tiểu Nê Thu đeo trên ngực của mình, âm thầm nói với nó một câu.

…………

” Đi thôi, đi thôi. Tôi sẽ giúp cậu đấu giá tinh phách kia cho. Chắc chắn sẽ bán được rất nhiều tiền!”

Triệu Mãn Duyên nói.

Lúc này Mạc Phàm cũng có chút hưng phấn. Hắn rất là mong đợi cái tinh phách này của hắn, rốt cuộc bán được giá bao nhiêu.

Có thể ở khu vực thành phố Thượng Hải này mua được  một nhà cao cấp hay không?