Tối Cường Hệ Thống

Chương 1042: Trợn tròn mắt



Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

- Làm sao vậy?

Tất cả mọi người đều an tĩnh, uy áp kinh khủng đã tiêu tán, một chiêu cường hãn của Tề Thiên lão tổ đột nhiên biến mất giữa không trung giống như nó chưa từng xuất hiện, tất cả mọi người đều không biết đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lâm Phàm cũng chăm chú theo dõi, hắn thật sự không biết tình huống bây giờ ra làm sao.

Hắn hiện tại chỉ có thể trông chờ vào Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị mà thôi nếu như nó thành công, từ nay về sau nó trở thành bảo bối trâu bò nhất của hắn, nhưng nếu như thất bại, Lâm Phàm phải kêu cha gọi mẹ cầu cứu mà thôi.

Tất cả đệ tử Côn Lôn Thần Tông đều như bị cấm khẩu không thể mở miệng, từng ánh mắt đều nhìn chằm chằm về hướng Tề Thiên lão tổ, bọn chúng không hiểu lão tổ sao đột nhiên dừng lại, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?

Tề Thiên lão tổ nhìn bánh xà phòng tràn ngập cám dỗ dưới chân, nội tâm hắn giống như bị một sức mạnh huyền diệu nào đó dẫn dắt, một đạo thanh âm tràn ngập sự mê hoặc vang lên trong lòng.

- Nhặt lên đi.

- Xà phòng của ngươi.

- Xà phòng của ngươi rơi trên đất rồi ngươi mau nhặt nó lên.

Tề Thiên lão tổ ngây người một chút sau đó tay phải hắn khẽ run, hắn cảm giác mình thật giống như không nhịn được muốn nhặt đồ vật kia lên, nhưng hắn thấy chuyện này có gì đó không đúng.

Trong khoảng thời gian ngắn này hiện trường đều yên tĩnh, mọi người nhìn thấy Tề Thiên lão tổ hạ thấp đầu xuống nhìn chằm chằm vào khối xà phòng, không ai biết lão ta đang làm gì.

Hàn Quân Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, hắn cũng như mọi người đều không biết chuyện gì đang xảy ra với Tề Thiên lão tổ, hắn muốn hỏi Lâm Phàm một chút xem tên này đã ném đồ chơi gì ra nhưng hắn lại phát hiện vẻ mặt Lâm Phàm còn nghiêm túc hơn hắn rất nhiều, giống như đang chờ đợi cái gì đó.

Bởi vậy hắn đành ngậm miệng đứng sau lưng Lâm Phàm đợi chuyện xảy ra tiếp theo, nếu như tình huống không đúng, vô luận trả giá thế nào hắn cũng phải mang tiểu tử này đi.

Mấy vị Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông ẩn nấp trong hư không cũng kinh ngạc, bọn họ thấy tình huống này có gì đó không đúng, bọn họ biết rõ hơn ai hết về thực lực Tề Thiên lão tổ, hơn nữa tâm trí hắn giống như thiên địa, một thứ không thể nào phá diệt nhưng bây giờ hắn lại bị một món đồ vật kỳ quái hấp dẫn lâu như vậy.

Chuyện này quả thực rất kỳ, khẳng định có vấn đề, nhưng bọn hắn nhìn mãi cũng nhìn không ra đồ vật kia có gì đó không ổn.

Nội tâm Lâm Phàm lúc này cũng hơi nhúc nhích vì hắn nhìn thấy trên bánh xà phòng có một sợi dây nhỏ đã quấn Tề Thiên lão tổ lại, xung quanh cũng có rất nhiều dây nhỏ đang tung bay giống như đang đợi động tác kế tiếp của Tề Thiên lão tổ.

Nhặt lấy đi! Ngươi làm quái gì mà cứ đứng đó không chịu nhặt lấy vậy. Trong lòng Lâm Phàm reo hò như cổ động viên quá khích.

Nhanh nhặt lấy xà phòng rồi phá trinh tiết ngươi đi, nhanh nhặt lên nào.

Lâm Phàm cũng không biết tình huống hiện tại sao thành ra như vậy, chẳng lẽ thực lực Tề Thiên lão tổ quá mạnh nên hắn có thể chống đỡ được tác dụng của xà phòng?

Trong lòng Tề Thiên lão tổ cũng đang thoáng suy tính.

Xà phòng rơi ngay dưới gót chân, nếu như nhặt nó lên từ góc độ này thì tư thế khẳng định không đúng lắm, có lẽ mình nên lùi ra sau một bước rồi hãy khom lưng nhặt lên.

Không đúng! Tư thế khom lưng cũng nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, bởi vì chỗ mình đứng là hướng nam, phía sau có các đệ tử Côn Lôn Thần Tông nên không thể làm mất hình tượng được.

Trí tuệ Tiên Vương có thể nói thông minh nhất trong đất trời, trong mọi tình huống đều có thể suy tính rõ ràng.

- Đúng, nên làm như vậy!

Tề Thiên lão tổ bỗng nhiên làm ra một động tác khiến tất cả mọi người khiếp sợ, hơi khom lưng sau đó mân mê cái mông rồi đưa tay nhặt lấy đồ vật kia.

Mấy động tác liên tiếp như nước chảy mây trôi.

- Mẹ kiếp! Cuối cùng cũng xong rồi.

Lâm Phàm thấy cảnh này trong lòng đại hỉ, lần này rốt cuộc nhặt được chỗ tốt rồi.

- Tề Thiên lão tổ đang làm gì vậy?

- Không biết, đồ vật màu trắng kia là thứ gì mà có thể khiến hắn phải cúi người nhặt lên ạ.

- Quỷ dị!

- Không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, tên đệ tử Thiên Địa Tông kia rốt cuộc muốn làm gì?

Khỏi phải nói, tâm tình Lâm Phàm hiện tại có bao nhiêu hưng phấn, thời điểm Tề Thiên lão tổ cúi người nhặt bánh xà phòng thì những sợi tơ nhỏ trên bề mặt xà phòng cuồng bạo tản ra hướng đến những đệ tử Côn Lôn Thần Tông.

Những sợi tơ như những đường nét không có hình thể, không tạo ra bất kỳ gợn sóng nào cho dù cường giả Tiên Vương cũng không thể phát hiện.

Khóa!

Thái Càn Thiên đã bị khóa lại.

Thái Càn Thiên đang cực kỳ kinh ngạc khi thấy lão tổ có hành động lạ, sau khi bị đường nét vô hình kia khóa chặt, ánh mắt hắn đột nhiên thay đổi, khi hắn nhìn thấy Tề Thiên lão tổ nhặt cục xà phòng, cả người bắt đầu tản ra khí tức cuồng bạo.

Xèo!

Thân hình hắn lấp loé rồi biến mất, Thái Càn Thiên trong nháy mắt xuất hiện bên người lão tổ.

Đùng!

Đùng!

Tay trái tay phải hắn vỗ lên hai bờ mông của lão tổ, còn mặt hắn thì lộ vẻ cười rất quái dị.

- Nhặt lấy xà phòng...

...

- Cmn!

- Giời ạ, tình huống cm gì đây?

- Ta đcmn... giời ạ, chọc mù mắt ta rồi, ta bị mù cmn rồi.

- Ai mau tới cứu ta với, chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy?

- Ông trời ơi! ta nhìn thấy cái gì thế này? Ta nhìn thấy cái gì đây?

- Hay người họ xảy ra chuyện gì vậy, bọn họ đang muốn làm cái gì kia?

Đám người đang ẩn giấu trong hư không cũng sợ ngây người.

Cường giả các đại tông môn đứng một bên cũng trợn tròn mắt.

Con mắt Hàn Quân Thiên như muốn lòi ra ngoài nhìn một màn trước mắt, không hiểu chuyện này rốt cuộc như thế nào, sau đó hắn chuyển ánh mắt nhìn Lâm Phàm, phát hiện thần sắc tên này có gì đó không giống, mặt hắn đang hiện ra thần sắc cực kỳ hưng phấn.

Tất cả những thứ kia đều do tên đệ tử này làm ra hay sao?

Bên Côn Lôn Thần Tông.

- Tông chủ...

- Lão tổ...

- Các ngươi đang làm gì vậy...??

- Không nên mà, có gì thì đóng cửa tắt đèn bảo nhau chứ, chứ lộ thiên thế này thì Côn Lôn Thần Tông chúng ta để đâu đây hả trời.

- Cứu mạng a, có ai không mau tới cứu lão tổ và tông chủ chúng ta đi, đừng để bọn họ làm tư thế như vậy nữa, con bà nó, quá kích thích rồi...

Xì xì!

Một ít đệ tử Côn Lôn Thần Tông phun máu vì thấy một màn trước mắt khiến cho tâm thần họ run lên, họ không có cách nào chịu đựng được sự đả kích, đau lòng thật quá đau lòng, như thế này thì còn thể thống gì nữa chứ, uy nghiêm Tông chủ, uy nghiêm lão tổ để đâu, trời ơi?

Bọn họ hiện tại không biết mình đang làm gì sao?

Nơi sâu thẳm trong thần thức Thái Càn Thiên đang rống giận.

- Đmn, chuyện gì đang xảy ra, sao ta lại làm ra những hành động này?

Tuy thâm tâm hắn gào thét nhưng miệng lại bộc nói lời khác hẳn.

- Ha ha, cơ hội ta chờ mãi cũng đến, ngươi rốt cục cũng nhặt lấy xà phòng...

Tâm thần Tề Thiên lão tổ cũng giống như Thái Càn Thiên, hắn không thể tin được mình sẽ làm ra những động tác như thế, tâm nghĩ khác mà lời ra lại khác.

- Đúng đấy, ta nhặt lấy xà phòng đó, ngươi muốn làm gì?

...

Tâm thần Lâm Phàm chấn động khi thấy cảnh này, thầm nghĩ cơ hội tới rồi, sau đó hắn biến mất ngay tại chỗ.

Mặc dù rất muốn nhìn tình huống phía sau nhưng hắn biết Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông tuyệt đối không chỉ có một người, nếu như những lão tổ khác đi ra, lúc đó mình cũng đành bó tay thôi.

Tuy Lâm thị xà phòng có thể sử dụng ba lần nhưng người ta chỉ mắc mưu một lần đầu thôi.

- Hai người các ngươi quả thực cầm thú, ban ngày ban mặt lại làm ra sự tình như thế, thật sự nhục nhã a, để ta cố gắng giáo huấn các ngươi.

Lâm Phàm nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai người, không chờ bọn họ mở lời hắn nhanh chóng cầm Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập ngất hai người rồi vứt vào họ vào Thiên Địa Dung Lô.

- Ầm ầm!

Đúng lúc này, Côn Lôn Thần Tông mãnh liệt chấn động.

Uy thế ngập trời nhất thời bạo phát.

Những Thái Thượng lão tổ khác đã đi ra.

Lâm Phàm thấy vậy nhanh chân lui về trốn sau lưng Hàn Quân Thiên.

- Tông chủ, chúng ta trước tiên đừng rút lui vội, để ta xem ai đến coi có thể kiếm thêm chút nữa không nha?

Lâm Phàm vô cùng hưng phấn nói.

Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm như nhìn quái vật.