Tối Cường Hệ Thống

Chương 1043: Việc này không thể kết thúc



Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

- Cmn, tình huống này là thế nào? Tề Thiên lão tổ và Thái Càn Thiên đi đâu rồi?

- Chẳng lẽ hai người đều bị đối phương hàng phục?

- Khủng bố, thật sự quá kinh khủng rồi, sợ rằng điều này sẽ trở thành đại sự hạng nhất trong Vô Tận đại lục ta đi.

- Được chứng kiến tận mắt chuyện như vậy quả không uổng chuyến đi tới đây rồi.

Vào đúng lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Hàn Quân Thiên nghe Lâm Phàm nói thế cũng không biết làm gì hơn, giống như thấy quỷ.

- Tất cả những thứ này đều do ngươi làm?

Hàn Quân Thiên hỏi.

Ánh mắt Lâm Phàm chuyển động sau đó rống to.

- Không phải ta làm đâu, do nội tâm bọn hắn có dục vọng nên mới như vậy đó, đồ chơi này của ta có thể khiến đối phương bộc lộ ý muốn từ trong sâu thẳm nội tâm mình thể hiện ra thôi, ta khẳng định trước đây Tề Thiên lão tạp mao cùng Thái Càn Thiên thường làm những việc như thế. Chính vì vậy khi bọn họ thấy món đồ chơi nhỏ này của ta mới không để ý đến mọi người ở đây mà làm ra loại sự tình đồi bại, mất thuần phong mỹ tục như thế này, Côn Lôn Thần Tông thật sự quá loạn rồi.

Hàn Quân Thiên cảm thấy lời nói Lâm Phàm không đáng tin chút nào, mặt hắn biểu thị hoài nghi sâu sắc, có ngu mới tin ngươi nói ấy, đm.

Nhưng đám cường giả đứng ngoài đang theo dõi chuyện này lại khá tin chuyện này nha.

Chẳng lẽ cao tầng Côn Lôn Thần Tông thật sự loạn như vậy hay sao?

Lâm Phàm lại mở miệng nói tiếp.

- Ta chỉ là một tên Thánh Tiên nho nhỏ, sao có bản lãnh bắt hai người kia làm như thế chứ, nhất định do Tề Thiên lão tổ cùng Thái Càn Thiên thường làm những chuyện thế này, không thử một lần thì thật không tin được quý tông lại loạn như thế.

- Im miệng, Canh Dương Thiên, đây là thái độ Thiên Địa Tông ngươi đối với tông môn ta?

Một đạo thanh âm như tiếng sấm từ Côn Lôn Thần Tông truyền đến, kèm theo đó là một luồng thần thức cường hãn đang bộc phát.

Thần niệm của một vị siêu cấp cường giả xuyên qua thời không ngưng tụ thành thực thể đứng trước mặt đám người Lâm Phàm.

Bóng người này mặc trường bào màu trắng, thân thể to lớn như che kín bầu trời.

- Khí tức thật cường hãn.

Lâm Phàm nhìn thấy người đến, trong lòng nhất thời vui vẻ, tồn tại này còn cường đại hơn Tề Thiên lão tổ nhiều lắm.

- Bạch Thánh, Thái Thượng lão tổ có hy vọng trở thành cường giả Thiên Quân nhất của Côn Lôn Thần Tông, không ngờ chuyện này dĩ nhiên đã kinh động đến hắn.

- Ha ha, phát hiện loại tình huống này sao hắn có thể không ra chứ, thể diện cả tông môn cũng sắp mất hết rồi, ngươi nói hắn có thể không ra không?

Xoẹt!

Xoẹt!

Lại có thêm mấy bóng người xuất hiện sau lưng Bạch Thánh.

Bọn họ đều là Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông, những người này đều là gốc rễ của Côn Lôn Thần Tông.

Khi những người này xuất hiện thì toàn bộ hư không giống như bị cô đặc, có cảm giác sền sệt như bùn, nhiều cường giả đứng chung một chỗ, uy thế tản ra cũng khiến thiên địa không chịu nổi.

Hàn Quân Thiên cùng Lâm Phàm lui về phía sau vài bước, tình huống bây giờ đã không phải chuyện nhỏ nữa, không phải những người bình thường như họ có thể ứng phó.

Mười mấy vị cường giả Tiên Vương hình thành thế trận không phải người thường có thể đối mặt.

- Bạch Thánh, chúng ta từ đầu đến cuối cũng không có ra tay, tất cả những thứ này đều do bọn tiểu bối bên ta thực lực hơn người thôi, có trách thì trách Côn Lôn Thần Tông các ngươi hiện tại quá khiến người ta thất vọng, đường đường một tên lão tổ vậy mà ngay cả một tên tông chủ dự bị của tông ta cũng không địch lại, ngay cả tông chủ cũng bị hàng phục, chuyện này nói ra sợ sẽ làm trò hề cho thiên hạ đi.

Lúc này Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng xuất hiện.

Canh Dương Thiên, thái thượng lão tổ Thiên Địa Tông, tu vi thông thiên triệt địa, uy năng vô biên là cường giả cùng thời với Bạch Thánh của Côn Lôn Thần Tông.

- Tham kiến lão tổ!

Hàn Quân Thiên cúi đầu hướng về Canh Dương Thiên chào.

- Tham kiến lão tổ!

Hiện tại Lâm Phàm cũng phải dựa vào lão tổ bảo vệ tánh mạng nên tự nhiên đàng hoàng một chút.

Canh Dương Thiên liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó gật đầu.

- Rất tốt, ngươi đã làm tăng chí khí tông môn, thật sự rất tốt.

Lâm Phàm cười ha ha trả lời.

- Đa tạ lão tổ khen ngợi, nhưng đây cũng là việc đệ tử phải làm.

Toàn bộ Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng đến rồi, nguyên bản bọn họ đều đang bế quan tu luyện, nhưng không nghĩ tới chuyện hôm nay lại náo động đến mức như vậy.

Bây giờ, không khí hiện trường có chút bị đè nén, Tiên Vương đối Tiên Vương, trận thế này rất khó gặp một lần nha.

Trong lòng những cường giả đang vây xem cực kỳ kích động, loại chuyện như thế này bọn chưa nhìn thấy bao giờ.

Hơn nữa, toàn bộ Tiên Vương trong truyền thuyết đều đã xuất hiện, chuyện này quả thực quá doạ người.

Bạch Thánh liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó nhìn phía Canh Dương Thiên nói.

- Thả người đi.

Canh Dương Thiên khẽ mỉm cười nói.

- Chuyện này ta không làm chủ được, phải hỏi vị đệ tử này có muốn thả hay không đã?

Lâm Phàm nhìn Thái Thượng lão tổ rồi sau đó lại nhìn Bạch Thánh một chút.

Bạch Thánh này tu vi rất cao còn có chút hung hãn, người bình thường vẫn không dám trêu chọc hắn thế nhưng mà...

Lâm Phàm bước lên trước một bước, nhìn Bạch Thánh cao giọng nói.

- Thả cái cmm ngươi ấy, lão tử bằng bản lĩnh bắt được hai tên kia còn ngươi dựa vào cái gì mà kêu ta phải thả, ngươi thì tính là cái rắm gì?

Hiện tại đã có lão tổ làm chỗ dựa, mình còn sợ cái quái gì nữa?

Lâm Phàm vừa xong, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Tiểu tử này đang muốn chết nữa thì phải, người trước mắt này là Bạch Thánh nha, là cường giả có hy vọng tấn thăng lên Thiên Quân nhất của Vô Tận đại lục đó.

Mà bây giờ tiểu tử này dám mắng hắn, chẳng lẽ hắn không sợ sau mày không thể ra khỏi tông môn?

Chọc giận cường giả loại này thì trừ phi hắn vĩnh viễn trốn trong tông môn chứ chỉ cần hắn ra ngoài là sẽ bị chém giết trong nháy mắt.

Canh Dương Thiên hơi lắc đầu.

- Tiểu tử ngươi phải chú ý ngữ khí một chút khi nói chuyện cùng Bạch Thánh tiền bối, nghe chưa?

- Há, biết rồi!

Lâm Phàm gật gật đầu, sau đó đổi sang giọng khác.

- Bạch Thánh tiền bối thật ngại quá, ta không thể thả người được vì mặt mũi của ngươi còn không đủ.

Giờ khắc này, Bạch Thánh đã bị Lâm Phàm chọc giận hoàn toàn, tiểu tử này đang muốn chết.

- Tốt, rất tốt a...

Bạch Thánh không những không giận mà còn cười cười sau đó nhìn Canh Dương Thiên.

- Rất tốt, Thiên Địa Tông có thể có được tên đệ tử như vậy, đích thật là phúc khí của cả tông, Bạch Thánh ta bế quan quá lâu sợ rằng có rất ít người nhớ tới năng lực của ta, nếu hôm nay mọi người đều có mặt ở đây thì cũng không cần đi nữa, tất cả cố gắng lưu lại luyện tay chân một chút đi.

Đùng!

- Nghe nói ngươi là Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông nhưng ta nhìn ngươi cũng không có gì đặc biệt cả.

Vừa lúc đó, tất cả mọi người đều bị thanh âm này làm cho ngây ngốc, thời điểm mọi người phóng tầm mắt nhìn tới mới phát hiện không biết từ khi nào tiểu tử này đã xách Tề Thiên lão tổ ra.

Trong tay hắn cầm một viên gạch trực tiếp đập vào mặt Tề Thiên lão tổ một cách rất bạo lực.

Đồng thời hắn còn đánh một quyền vào mặt Tề Thiên lão tổ nữa, Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền bạo phát khiến khuôn mặt Tề Thiên lão tổ bị sưng húp, nhìn qua vô cùng thê thảm.

Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông bị người ta xách trong tay tùy ý lăng nhục, chuyện này nói ra cũng đủ dọa chết người.

Bạch Thánh nhìn một màn trước mắt, lửa giận trong lòng cũng bị đốt cháy, hắn không nghĩ tới Thiên Địa Tông lại dám đối đãi với Thái Thượng lão tổ của Côn Lôn Thần Tông hắn như vậy.

Canh Dương Thiên đứng dậy nói.

- Bạch Thánh, nếu như ngươi muốn chiến thì Thiên Địa Tông ta tiếp tới cùng, nhưng ngươi phải suy nghĩ cho kỹ hậu quả đấy.

- Ha ha…

Bạch Thánh cười lớn, trong mắt lập loè vẻ điên cuồng.

- Canh Dương Thiên, ngươi đã quên một danh hào khác của Bạch Thánh ta rồi thì phải, ngươi cho rằng Bạch Thánh ta sợ những hậu quả này hả?

- Ngươi…

Canh Dương Thiên khẽ nhíu mày, hắn chợt nhớ khi Bạch Thánh tiếp nhập Tiên Vương cảnh giới, hắn đã là một nhân vật điên cuồng, chưa bao giờ kiêng kỵ bất kỳ hậu quả gì.

- Ngươi sợ...

Bạch Thánh mở miệng khinh thường.

Lâm Phàm nhìn Canh Dương Thiên thì phát hiện lão tổ thật có chút sợ, hình như có nỗi lo về sau.

Trong lòng Lâm Phàm bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Thái Thượng lão tổ bên ta vẫn không có chút cương quyết nào cả, nếu như mình có tu vi Tiên Vương thì tốt rồi.

- Bạch Thánh lão cẩu ngươi đừng quá làm càn, ngươi dám ép buộc Thái Thượng lão tổ tông ta sao, thật sự coi Thiên Địa Tông ta sợ ngươi à, đã vậy hiện tại ta sẽ cho ngươi một phần đại lễ, ngươi cố bảo quản cho tốt.

Đúng lúc này, Lâm Phàm xách Thái Càn Thiên ra, trong tay xuất hiện một cây chủy thủ không nói hai lời, sau đó ba vào ba ra nhanh chóng giải quyết Thái Càn Thiên.

- Ngươi dám...

Bạch Thánh chợt quát lớn.

Chân mày Lâm Phàm cau lại.

- Dám cái cm ngươi ấy, muốn đánh thì đánh, Thiên Địa Tông ta cũng chưa sợ ai bao giờ? Lão tổ cũng đừng nói nhiều với hắn, Thiên Địa Tông ta không có loại người nhút nhát, nếu không Bạch Thánh lão cẩu thật cho rằng chúng ta không dám ra tay á! Hôm nay chúng ta hãy tiến lên đánh cho bọn họ biết, ra dáng tinh tướng là chuyện ngu xuẩn cỡ nào, người nói xem có được hay không?

Canh Dương Thiên: “...”

Hàn Quân Thiên: “...”

Tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt không biết nói gì hơn.

Tên này được IS cử qua đây sao?

Được cái em gái ngươi ấy!

Nhưng chuyện này sợ đã không còn đường lui rồi, tiểu tử này đâm chết tông chủ người ta rồi.