Tối Cường Hệ Thống

Chương 1044: Tên Này Giao Cho Các Ngươi!



Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

Điên cmn rồi.

Đám cường giả đang vây xem cũng không biết nên nói cái gì nữa, sao Thiên Địa Tông lại có một tên đệ tử như vậy chứ? Tên này làm gì mà cứ thích gây thế nhỉ?

Hiện tại, bọn họ xem như đã hiểu, tiểu tử này xác thực có nội tình chứ không phải chơi, nếu không như thế sao hắn có thể bắt được Tề Thiên lão tổ chứ.

Chuyện khiến bọn họ cảm thấy kinh khủng chính là tiểu tử này lại dám đâm chết Thái Càn Thiên, hắn muốn làm chuyện nghịch thiên thì phải.

Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm, hiện tại hắn cũng không biết nên nói gì nữa rồi, tiểu tử này cũng quá biết cách tạo oanh động đi hơn nữa ra tay cũng quá nhanh, một câu cũng không nói đã đâm chết Thái Càn Thiên, chuyện này đã không thể dừng rồi.

- Lão tổ còn do dự cái gì nữa chứ, con đường tu luyện vốn là thích làm cái gì thì làm cái đó, ai không phục thì cứ đánh hắn, bọn họ đã thiếu một tên Thái Thượng lão tổ, chúng ta còn pải sợ cái gì?

Lâm Phàm vội la.

Hắn giờ đang cuống lên, phải tận dụng cơ hội tốt như vậy mới được, bằng không là thua thiệt lớn rồi.

Canh Dương Thiên vẫn do dự không quyết, vì chuyện này quá lớn sao có thể nói đánh là đánh, hơn nữa, trong lòng hắn cũng một hồi bi thương, hắn cảm thấy may mắn khi mình phát hiện đúng lúc, nếu như để tiểu tử này làm tông chủ thì Thiên Địa Tông còn không biến thành cỗ máy chiến tranh mới lạ, nhưng nói thật, hắn rất yêu thích tính cách của nó, chỉ có loại tính cách cường ngạnh như vậy mới có thể dẫn dắt tông môn phát dương quang đại.

Đương nhiên loại tính cách này có hai mặt, nếu không thành thần, sẽ sớm biến thành quỷ.

Bạch Thánh giờ lửa giận công tâm, đôi mắt tràn đầy nỗi uất hận nhìn chằm chằm đám người Thiên Địa Tông.

- Được rồi, ngươi đã giết tông chủ Côn Lôn Thần Tông ta, hôm nay vô luận như thế nào các ngươi đều phải lưu lại.

- Này Bạch Thánh lão tạp mao.

Lúc này Lâm Phàm lại ngẩng đầu hô to.

Bạch Thánh ngưng thần nhìn tới, trên mặt lộ vẻ cực kỳ âm trầm.

- Tiểu tử, hôm nay...

Không chờ Bạch Thánh nói xong, Lâm Phàm đã ngắt lời hắn.

- Bạch Thánh lão tạp mao, ngươi đừng nói chuyện nữa, chỉ cần ngươi há mồm ta đã biết ngươi muốn nói gì rồi, không phải ngươi muốn nói sẽ khiến ta ngỏm củ tỏi, cửu thiên thập địa cũng không có người nào có thể cứu chúng ta sao, nhưng hôm nay ta nói cho ngươi biết một chuyện đó là Côn Lôn Thần Tông nhất định phải quỳ xuống, còn nữa muốn đánh thì đánh đi đừng phí lời, thế gian này có quá nhiều người chết vì nói nhiều rồi đó, ngươi có biết không? Có thể tên Thái Càn Thiên kia ngươi không có để trong lòng nhưng cái lão tạp mao này thì ngươi thấy thế nào?

Lâm Phàm đang nắm Tề Thiên lão tổ trong tay, nhìn Tề Thiên lão tổ giờ này đang vô cùng thê thảm, làm gì còn chút phong độ của Thái Thượng lão tổ một đại tông nữa.

- Làm sao?

Lâm Phàm nắm Tề Thiên lão tổ trong tay, mặt hướng về phía Bạch Thánh hỏi.

Trong lòng Hàn Quân Thiên run lên nhìn một màn xảy ra trước mắt.

- Lâm Phàm, chậm một chút đừng quá kích động!

Lâm Phàm cười nói.

- Tông chủ yên tâm đi, ta chưa từng quá kích động bao giờ.

Những Thái Thượng lão tổ khác của Côn Lôn Thần Tông đều phẫn nộ nhìn một màn trước mắt, tên này đang cố tình làm nhục Côn Lôn Thần Tông bọn họ.

Bạch Thánh lạnh lùng.

- Nếu như ngươi dám làm gì hắn, ngươi sẽ...

Xì xì!

Lời Bạch Thánh còn chưa nói hết, Lâm Phàm đã ra tay, chủy thủ thần bí đâm vào người Tề Thiên lão tổ, một đao đâm xuống phá ra một cái lỗ nhỏ, máu tươi đang ào ào chảy ra.

Sau khi bị Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên đập ngất, toàn bộ pháp lực của Tề Thiên lão tổ đều bị ngăn chặn, hắn không thể bảo vệ được bản thân, nếu không phải vậy thì lấy thực lực của Tề Thiên lão tổ thì một đao này chả có vấn đề gì lớn cả.

- Cmn, tiểu tử này đâm thật kìa!

- Mọi người mau mau né xa một chút đi, trận chiến này tuyệt đối không tránh khỏi rồi, nói không chừng chúng ta cũng sẽ bị liên luỵ đó.

- Khủng bố! thật sự quá kinh khủng, chẳng lẽ tiểu tử này không sợ chết hay sao.

Trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, mặt ai cũng hiện vẻ không dám tin.

Thời điểm hắn đâm chết Thái Càn Thiên thì bọn họ cũng bị doạ hết hồn rồi, hắn giờ đang đam một đao vào người Tề Thiên lão tổ nữa, bọn họ đã không còn từ nào dễ tả tâm trạng mình lúc này nữa rồi.

Lâm Phàm xách Tề Thiên lão tổ lên, liếc mắt nhìn Bạch Thánh.

- Đến đây, lại nói tiếp xem nào...

Bạch Thánh đã sớm bị khí huyết công tâm lửa giận phần thiên, hắn hận không thể hung hăng chém giết tiểu tử này ngay lập tức.

- Ngươi dám...

Bạch Thánh gầm lên vang vọng đất trời, uy thế vô biên bạo phát, toàn bộ thiên địa đều rung động mãnh liệt, một số cường giả vây xem có tu vi không đủ bị chấn cho khí huyết sôi trào, vẻ mặt ảm đạm đi rất nhiều.

Tuy Bạch Thánh là cường giả số một Côn Lôn Thần Tông nhưng hôm nay cũng bị Lâm Phàm chọc tức điên lên.

Loại người này hắn chưa bao giờ gặp qua cũng không nghĩ tới thế gian lại có tồn tại vô liêm sỉ như thế.

Rõ ràng chỉ là một con giun dế, nhưng dám khiêu khích uy nghiêm hắn.

Lâm Phàm chính là người không sợ trời không sợ đất, mặc kệ ngươi có trâu bò như thế nào thì ta cũng không sợ, ta không phục thì ta đánh, ngươi không chết thì chính ta vong, nếu ta thấy ngươi lợi hại mà không dám làm gì ngươi, ta chịu nhục nuốt giận vào bụng, vậy cuộc sống trên đời còn có ý nghĩa gì nữa?

Tình huống lấy yếu thắng mạnh cũng không phải chưa từng xảy ra.

Xì xì!

Bạch Thánh vừa nói hai chữ, Lâm Phàm lại đâm Tề Thiên lão tổ một đao, loại người một lời không hợp liền đâm người khác như Lâm Phàm đã khiến Bạch Thánh nổi giận hoàn toàn.

Giờ Canh Dương Thiên cùng mấy vị Thái Thượng lão tổ khác không nói gì nhưng bọn hắn đang dùng thần thức trao đổi với nhau.

Bọn họ đang trao đổi nên phân chia đối thủ và phối hợp như thế nào nếu có giao chiến xảy ra.

Cuộc chiến của tiên vương không phải chuyện nhỏ, nhất định phải phân công rõ ràng.

Hàn Quân Thiên không biết gì đứng một bên nhưng đột bị thần niệm các lão tổ bao lại, các lão tổ muốn hắn lui về phía sau không muốn hắn tham chiến, vì hắn mới lên cấp, hơn nữa lại bị thương khá nặng, một khi bị cuốn vào chiến đấu, sợ không có bất kỳ tác dụng gì mà còn có nguy cơ bỏ mình.

Hàn Quân Thiên bảo Lâm Phàm phải chú ý an toàn của chính mình xong, hắn lui ra ngoài vòng chiến đấu.

Hiện tại Lâm Phàm đứng nơi đó mặc dù trong lòng có một chút căng thẳng nhưng hưng phấn lại nhiều hơn.

Nếu hắn đâm chết Tề Thiên lão tổ, tu vi của hắn nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.

Bên trên Thánh Tiên chính là Tiên Tôn.

Đâm chết một tên Tiên Tôn xong lại đâm chết một tên Tiên Vương, lượng kinh nghiệm nhận được tuyệt đối đủ rồi.

Lâm Phàm quát Bạch Thánh.

- Cmn! Ngươi cho rằng ngươi dọa được chúng ta sao, ngươi tưởng chúng ta sẽ sợ hãi lời ngươi nói? Muốn đánh thì đánh đi, xem ai sợ ai, còn tên Tề Thiên lão tạp mao này hôm nay nhất định xong đời rồi!

Bạch Thánh lão tổ ngậm miệng không nói nữa, vì tâm tình hắn hiện giờ khẩn trương hơn rất nhiều so với bất kỳ ai.

Tề Thiên lão tổ nhất định phải cứu trở về, đây là một cường giả Tiên Vương rất quan trọng của bọn hắn.

Côn Lôn Thần Tông muốn bồi dưỡng ra một vị Tiên Vương cũng phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên, hơn nữa còn cần vô số thời gian, vấn đề này không phải đan dược có thể giải quyết được.

- Sao không nói lời nào nữa?

Chân mày Lâm Phàm cau lại, sau đó cười nhạt một tiếng.

- Coi như ngươi không nói lời nào thì lão tử vẫn muốn đâm hắn.

Xoẹt!

Ba đao kết thúc.

Thế gian cũng trở nên tốt đẹp hẳn lên.

“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tiên Vương cảnh.”

“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...”

“Keng, tu vi tăng lên.”

“Tu vi: Tiên Tôn.”

...

Thời khắc này, khí tức toàn thân Lâm Phàm bắt đầu trở lên cuồng bạo.

- Ha ha, có phải Côn Lôn Thần Tông các ngươi đã bị choáng váng hết rồi, Bạch Thánh các ngươi còn muốn đánh nữa hay thôi?

Lâm Phàm quát.

- Hỗn trướng...

Bạch Thánh đã không nhịn được nữa rồi, hắn tung một chưởng đánh tới Lâm Phàm.

Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt, lập tức lui về sau.

- Các lão vị tổ lên đi, tên này đệ tử liền giao cho các người.

Lâm Phàm quát lớn.