Tối Cường Hệ Thống

Chương 1067: Yếu, quá yếu!



Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Thời khắc này, đám người Hoa Thanh Tiên hoàn toàn bị doạ sợ, các nàng thấy chuyện này không thể tin nổi, thực lực địch nhân đều rất mạnh, nếu không phải như vậy, tông môn các nàng cũng sẽ không rời đi, cũng có một chuyện khiến bọn họ thắc mắc đó là sao số lượng những người ngoại lai kia lại nhiều như thế. Đặc biệt là đám Khô Lâu, dù có bị chặt nát vẫn có thể chiến đấu, bọn họ còn thấy rất nhiều đệ tử các tông môn khác bên trong đại quân đó, bọn họ giống như những xác chết di động, ra tay đối với không nể tình.

Tất cả những thứ này đều vô cùng kỳ lạ, khiến người ta vô cùng sợ hãi, nhưng hiện giờ các nàng nhìn thấy cái gì? Nam tử trước mắt quá bá đạo, hai tay ôm lấy cả thiên địa, khi song chưởng hắn hợp lại, cả vùng không gian chung quanh hắn tan vỡ rồi hồi phục, tất cả sinh linh ngoại lai biến thành vô số mảnh vỡ, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, rất đẹp nhưng cũng vô cùng khủng bố, phải có thực lực rất rất mạnh mới có thể làm được.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Thủy Thần chăm chú nhìn Lâm Phàm, thần uy trên người nàng mênh mông, khiến không gian biến thành một thế giới nước, cũng chỉ có cường giả Tiên Vương mới có thể làm được, tùy ý thay đổi thiên địa pháp tắc, điều khiển vạn vật thế gian. Những ngoại lai cường giả có hệ thống tu luyện rất khác Vô Tận đại lục, nhưng thực lực của họ cũng không hề yếu hơn những cường giả Vô Tận đại lục, thậm chí ở một ít phương diện nào đó, còn mạnh hơn Vô Tận đại lục nhiều lắm.

Tỷ như đám pháp sư vong linh, bọn chúng điều khiển thi thể, còn có thể bảo lưu phần lớn sức mạnh khi còn sống của bộ thân thể kia, chuyện này là một chuyện không thể tưởng tượng được. Mặc dù Vô Tận đại lục cũng có thần thông tương tự, nhưng đều cần vô số thiên tài địa bảo mới có thể luyện ra được, không thể sánh được với những vong linh pháp sư của Nguyệt Ảnh đại lục, bọn chúng chỉ cần đọc một câu chú ngữ là có thể làm được.

- Ha ha…

Lâm Phàm hét dài một tiếng.

- Muốn biết ta là ai? Cũng được, ta sẽ cho ngươi biết, để ngươi chết được nhắm mắt.

Thần sắc Lâm Phàm thay đổi, sau đó nhìn chăm chú hư không, đám người Hoa Thanh Tiên cũng ngừng thở, các nàng muốn biết người kia rốt cuộc là ai?

- Lão tử tên Lâm Phàm, ngươi phải nhớ kỹ, người hôm nay giết ngươi là đệ tử trâu bò nhất Thiên Địa Tông.

Thanh âm hắn mênh mông vang vọng đất trời, vô cùng lớn lối, càng làm Thủy Thần giận dữ, nàng không nghĩ tới có người dám làm càn với mình như thế, chuyện này vô cùng nhục nhã, còn đám người Hoa Thanh Tiên khi nghe danh tự này, trong đầu vẫn nhớ in câu nói.

- Thiên Địa Tông... Lâm Phàm.

Hoa Thanh Tiên và sư tỷ của liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, các nàng đã từng nghe qua danh tự này, nhưng khi thấy chính miệng đối phương nói, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

- Là hắn, Thiên Địa Tông Lâm Phàm, đệ tử đã trấn áp Côn Lôn Thần Tông...

Hoa Thanh Tiên nhìn bóng người trước mặt, trong mắt lập loè hưng phấn, phảng phất như gặp được thần tượng, địa vị của Lâm Phàm trong lòng những đệ tử trẻ tuổi rất cao nha, là thần tượng của thần tượng, mà bây giờ, bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy hắn, làm sao không kích động cho được.

- Chết…

Thủy Thần đùng đùng nổi giận, nàng hơi nhấc ngón tay, hư không lập tức hình thành một xoáy nước xanh biết, trong đó có vô số thủy nguyên tố sinh linh lao ra, một tenn lại một tên, vô số thủy nguyên tố sinh linh đứng xếp hàng, thân hình chúng vô cùng khổng lồ, khiến mọi người kinh hãi.

- Hừ, Thủy nguyên tố? Toàn bộ đều là cặn bã.

Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn chấn động, sau lưng xuất hiện một vị chiến ý chi thần, sau đó, vị chiến ý chi thần kia đấm ra một quyền thẳng đến phía những thủy nguyên tố sinh linh.

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, quyền ảnh soi sáng tứ phương, một quyền đấm ra, hư không tan vỡ, đám Thủy Nguyên sinh linh kia bị đánh nát hóa thành một bãi nước.

- Đúng là đồ bỏ đi.

Lâm Phàm khinh thường, khuôn mặt Thủy Chi Chủ Thần hiện vẻ đăm chiêu, nàng vẫn không lo lắng cho lắm, hiện tại chỉ mới bắt đầu mà thôi. Đúng lúc này, Lâm Phàm nhìn hư không, chỉ thấy những thủy nguyên sinh linh vừa mới bị hắn đánh nát lại bắt đầu khôi phục, quả khiến người ta kinh ngạc.

- Cho ngươi biết, thủy nguyên tố sinh vật là bất tử, chỉ cần có ta, chúng liền có thể phục sinh vô hạn.

Thủy Thần cười nói, nàng rất tự tin với thực lực bản thân, nàng cũng tin tưởng mình sẽ giết được tên người rừng trước mắt, Lâm Phàm phiêu phù trên không, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười.

- Ta khuyên ngươi lấy ra bản lãnh thật đi, bằng không thì kết cục của ngươi sẽ rất thê thảm đó, ngươi cũng nên thu hồi những thủy nguyên tố sinh vật kia nữa. trước mặt ta, chúng chỉ là đống phế liệu, lão tử sẽ cho ngươi thấy thực lực của ta.

Thôn Phệ!

Thôn Thiên Thực Địa, không gì không ăn, một sức hút đột nhiên từ trong miệng Lâm Phàm bạo phát, lực hút rất cường hãn, dường như muốn thôn phệ toàn bộ thiên địa.

Lạch cạch!

Thủy nguyên tố sinh linh lập tức bị hắn nuốt vào trong bụng, Lâm Phàm ợ một tiếng no nê, bọn chúng phản kháng nhưng bị hắn nhanh chóng trấn áp, một chút cơ hội phản kháng cũng không có. Lâm Phàm nở nụ cười, sau đó nhìn Thủy Thần.

- Những đồ chơi này của ngươi cũng không ra làm sao.

Thủy Thần kinh hãi nhìn mọi chuyện đang diễn ra, nàng vẫn không tin đó là sự thật.

- Làm sao có thể?

Lâm Phàm cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch, sau đó khẽ động chân một cái, sức mạnh của hắn đột nhiên bộc phát.

- Cũng nên kết thúc rồi, để ca thương yêu ngươi một chút.

Sức mạnh Tiên Vương hoàn toàn bộc phát, quả nhiên dị thường khủng bố, Lâm Phàm đấm ra một quyền, cú đấm xuyên thủng thiên địa, hư không không ngừng nứt toác, cho dù đối phó một mỹ nhân như Thủy Thần, Lâm Phàm cũng sẽ không lưu thủ. Tâm thần Thủy Thần run lên nhìn đòn tấn công đang tới, ngón tay như bạch ngọc ngàn năm của nàng nhanh chóng nhấc lên, trước mặt nàng xuất hiện một bình phong bằng nước.

Ầm!

Một quyền oanh kích.

Bình phong nứt toác, một giây cũng không đỡ nổi.

- Yếu, thật sự quá yếu.

Lâm Phàm hét dài, hư không sau lưng hắn bắt đầu vặn vẹo, sức mạnh của hắn đánh thẳng lên người Thủy Thần.

Ầm!

Vẻ mặt Thủy Thần đại biến, thân thể nàng bay về mặt đất như một viên đạn pháo, giờ Lâm Phàm xem như đã rõ, Thủy Chi Chủ Thần mặc dù là Tiên Vương cảnh, nhưng sức chiến đấu thật sự quá yếu, yếu đều đến mức không tưởng.

- Nói cho ta biết, sao ngươi lại kém như vậy?

Lâm Phàm nhìn Thủy Thần đang nằm phía dưới, khinh thường hỏi.

Ầm ầm!

Mặt đất nứt toác, Thủy Thần nhảy ra từ đó.

- Thủy Thần tấng cấp cả ngàn năm nay, không nghĩ tới có ngày lại bị một tên thổ dân đánh.

Chân mày Lâm Phàm cau lại, nhưng vẫn cười nói.

- Ha ha, mới lên cấp được ngàn năm? Nguyên lai là một Chủ Thần mới lên cấp, chẳng trách lại yếu như vậy, ta muốn giết ngươi cũng dễ như giết một con gà vậy.

- Tên thổ dân ti tiện ngươi ngậm miệng cho ta!

Thủy Thần căm tức nhìn Lâm Phàm, trên người nàng bùng ra vô thượng thần lực, nàng như đang cảm ứng đến một tồn tại thần bí nào đó.

- Chủ Thần vinh quang...

Ầm!

Lâm Phàm tự dưng cảm nhận được một loại sức mạnh kỳ diệu từ xa phương xa.

- Tên thổ dân đáng thương nhà ngươi tuy rất mạnh, nhưng cũng chỉ đến đây thôi, giờ ngươi hãy chết đi cho ta.

Thủy Thần quát lớn, một đạo hào quang mới đến từ xa trực tiếp bao phủ nàng, lúc ánh sáng tiêu tan, bề ngoài Thủy Thần đã phát sinh biến hóa, trên người nàng mặc một một bộ khôi giáp đang tản ra vô thượng thần lực, một loại vô thượng thần uy từ trên người nàng đang từ từ tản ra, nó làm thực lực nàng cường hãn hơn trước rất nhiều, bất quá, Lâm Phàm cũng không quan tâm lắm, cho dù thực lực nàng có mạnh hơn nữa cũng không làm gì được hắn.