Tối Cường Hệ Thống

Chương 1073: Dị thường khủng bố



Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

- Ai, tất cả đều kết thúc rồi.

Lâm Phàm lau máu tươi trên chủy thủ, đây là máu của Chân Lý Tiên Vương, nó là linh đan diệu dược cho bất luận võ giả, nhưng lúc này nó lại tùy ý lãng phí như thế.

Chân Lý Tiên Vương rất mạnh, nhưng mạnh thì có tác dụng cái lông, đánh nhau liều chết không phải dựa vào ngươi trâu bò mà phải có kĩ xảo, cũng giống như bây giờ, ca dụ địch rất tốt, nên mới có thể hạ sát được địch thủ.

Nhưng nếu đặt những chiêu này dùng trên người Vương Phật Vị Lai Vô Lượng, sợ rằng sẽ nguy hiểm.

Tên trọc kia rất âm hiểm, không phải loại ngớ ngẩn tùy ý mắc mưu, vì thế nên khi đối mặt với Vương Phật Vị Lai Vô Lượng, phải lấy bản lĩnh thật sự để trấn áp đối phương.

- Ngươi...

Lúc này, Chân Lý Tiên Vương ngẩng đầu, hai mắt thất thân có thể sẽ tan biến bất cứ lúc nào, hắn giờ này vẫn lưu lại một chút lực lượng.

Xì xì!

Lại chọc một đao.

Chủy thủ vừa được lau chùi rất sạch sẽ giờ lại lây dính một màu đỏ ngầu.

Hai mắt Chân Lý Tiên Vương trừng lớn như mắt trâu, thần quang trong mắt đã tiêu tan, nhưng vẫn giữ một tia không dám tin, e rằng đến hiện tại hắn vẫn không nghĩ ra chuyện này cuối cùng thế nào? Người này vì sao lại không xảy ra chuyện gì, chiêu nắm chym của hắn sao lại trí thế không biết?

Lâm Phàm giơ tay, đẩy đẩy mặt Chân Lý Tiên Vương.

- Chết thì chết đi, đừng nhìn ta như vậy.

- Đinh, chúc mừng chém chết Chân Lý Tiên Vương.

- Đinh, kinh nghiệm tăng cường...

- Đinh, thu được Chân Lý Tinh Bút.

...

Tiếng hệ thống vang lên khiến Lâm Phàm cảm thấy thoải mái, hắn muốn cảm giác này, sau đó nhè nhẹ lau sạch chủy thủ.

- Chân Lý Tiên Vương mặc dù là viễn cổ Tiên Vương nhưng thực lực ngược không phải mạnh nhất, bất quá mạnh hơn mình rất nhiều, muốn trách thì ngươi quá ngu ngơ, bị ta lừa gạt.

Lâm Phàm cười khẽ, ngón tay điểm tới, thần kỹ Quang Bất Lưu Thu được triển khai, thu gọn quần áo, bảo bối trên người đối phương.

Đường đường là một vị Tiên Vương nhưng đến chết cũng không thể duy trì tôn nghiêm, thật khiến người ta thổn thức không thôi.

Nhìn chiếc nhẫn chứa đồ của đối phương một chút, nhìn vào thấy đan dược đủ khiến người ta buồn nôn, tuy đan dược rất nhiều nhưng nó không còn tác dụng nào đối với Lâm Phàm nữa, giữ lại cho người khác cũng không tệ.

Những bảo bối khác cũng không lọt nổi vào mắt xanh Lâm Phàm.

- A! Ngươi vậy mà lại dám giết Chân Lý Tiên Vương, ngươi có biết ngươi đã phạm vào tội lớn ngập trời hay không?

Khí linh Chân Lý Tinh Bút tức giận gầm thét, không dám tin một màn mình đã thấy, viễn cổ Chân Lý Tiên Vương lại bị người này giết chết.

Từ đây thiên địa chân lý tiêu tan, Chân Lý Tiên Vương còn là hậu duệ của Văn Đạo Thiên Quân nha.

Lâm Phàm nhìn tinh bút trong tay, khóe miệng lộ vẻ tươi cười.

- Không ngờ một khí linh nho nhỏ như ngươi mà cũng dám càn rỡ, không sợ bị ta nuốt à?

Chân Lý Tinh Bút khiếp đảm, sau đó giận dữ hét lớn.

- Ngươi dám? Ta là đồ vật mà Văn Đạo Thiên Quân chứng đạo, chính là tồn tại chí cao vô thượng, nếu ngươi dám nuốt ta, Văn Đạo Thiên Quân chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Văn Đạo Thiên Quân sẽ không bỏ qua cho ta? Chẳng lẽ Văn Đạo Thiên Quân còn sống?

Lâm Phàm phát hiện mấu chốt vấn đề.

- Không... Không, ta cái gì cũng không biết...

Chân Lý Tinh Bút gào thét.

Lâm Phàm trấn áp Chân Lý Tinh Bút, sau đó cắn nát nó nuốt vào trong bụng, bên trong chứa đựng Thượng Cổ Đại Yêu, lực lượng kia vây lấy, từ đó thu hoạch được lực lượng chân lý, nếu so sánh với Chân Lý Tiên Vương vẫn có một chút chênh lệch, nhưng giờ này cũng là hàng thật giá thật.

Lâm Phàm bĩu môi, sau khi nuốt chửng Tinh Bút coi như hiểu tất cả mọi thứ trong đó.

- Cái gì cũng không biết mà còn dám giả thần giả quỷ, bị ta nuốt đáng lắm.

Giết Chân Lý Tiên Vương khiến thực lực Lâm Phàm được tăng lên một mảng, nhưng thực lực bản thân hắn vẫn còn cách Thiên Quân một khoảng rất lớn.

Còn ba nơi, vẫn nên đi xem một chút.

Lúc này, Lâm Phàm ngẩng đầu, hơi nhướng mày, cảm giác có người đang nhìn trộm mình, nhưng cỗ thần niệm này đã hoàn toàn tiêu tán.

Nam Ma Hải Vực.

Lâm Phàm một đường thẳng tiến tới chỗ cần đến, Nam Ma Hải Vực này là một chỗ không người nào dám tới, bởi vì nơi này quần ma nổi lên bốn phía, cho dù Tiên Tôn cũng không dám tới đây, hệ thống ở đây, tinh khí thần của ngươi mỗi giờ mỗi khắc đều bị xói mòn.

Đặc biệt là mảnh hải vực kia, tuy nói gió êm sóng lặng, nhưng trong đó lại ẩn núp vô số nguy cơ, nếu không chú ý, sợ rằng không biết mình vì sao mà chết.

Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn vùng biển này, ở đây chôn giấu vô số đồ vật hung hiểm, chúng nó ẩn núp để chờ đợi con mồi xuất hiện.

Mà Lâm Phàm lúc này đã là cường giả Tiên Vương, thực lực bản thân đã đủ để độc tôn một phương, không có nơi nào mà hắn không đến được, hơi hơi tỏa ra khí thế một chút thì đám ma vật trong phạm vi Hải Vực này không dám làm càn.

Xuyên qua từng lớp sương mù thấy được một dãy núi màu đen, hỏa diễm đang phun trào trên đó, Ma khí vô tận quấn quanh, trong những Ma khí này có oán linh đang gào thét, thời điểm chúng thấy Lâm Phàm giống như thấy quỷ, cả một đám té nhanh tránh lẹ.

- Nam Ma Tiên Vương có ở đây không?

Lâm Phàm hô lớn.

Hắn bây giờ mới phát hiện, Tiên Vương viễn cổ cái gì chứ, toàn bộ đều là một đám muốn ăn đòn, khách khách khí khí với bọn họ thì bọn họ như muốn lên trời, đám người này vẫn không thể quá nuông chiều.

Nam Ma Tiên Vương ở chỗ sâu nhất của Hắc Sơn, đang ngồi khoanh chân, nhìn thấy tình huống bên ngoài, không khỏi lau mồ hôi ướt đẫm trên trán.

Lúc trước Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã từng tới đây, giữa song phương có thể nói đã đàm luận xong xuôi, cũng có thể nói chưa đàm luận xong, nhưng ít ra đã cho ra một đáp án chuẩn xác, chỉ cần sinh linh đại lục Nguyệt Ảnh không liên lụy đến Nam Ma Hải Vực, hắn sẽ không động thủ.

Hắn đương nhiên không muốn động thủ với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đồng thời đối phương đã hứa hẹn sẽ cho hắn một chút ưu đãi, hắn cảm giác có thể giao dịch lần buôn bán này.

Hắn muốn đi tới nói với Chân Lý Tiên Vương một chút, có khả năng hắn ta cũng biết, nhưng vừa đó đã thấy cảnh tên này đâm chết Chân Lý Tiên Vương, thủ đoạn dị thường tàn nhẫn, làm Chân Lý Tiên Vương có chết cũng không giữ được tôn nghiêm.

Hiện tại hắn không biết phải đối mặt thế nào với nhân vật khủng bố bên ngoài kia thế nào, hắn thấy đối phương còn kinh khủng hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng giờ đối phương đã tới cửa, hắn cũng không thể mặc kệ đứng nhìn, sau đó khẽ nhấc ngón tay.

Lâm Phàm đứng bên ngoài một hồi lâu, vừa định phẫn nộ phun trào thì hải vực bất ngờ tách ra, một cửa động xuất hiện, rồi một bóng người đi ra từ đó.

Nam Ma Tiên Vương có một mái tóc dài màu đen phiêu lãng, dung mạo anh tuấn mang theo vẻ tươi cười.

- Không biết các hạ đại giá quang lâm nên không thể tiếp đón từ xa...

Nam Ma Tiên Vương cười ha hả đi lên phía trước.

Lâm Phàm vui vẻ trong lòng, không nghĩ tới Nam Ma Tiên Vương này mà biết điều như thế.

- Nam Ma Tiên Vương, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu... Ta là đệ tử Thiên Địa Tông Lâm Phàm, nói tóm lại là, Vô Tận đại lục đang chịu kiếp nạn, muốn mời Nam Ma Tiên Vương ngươi ra tay giúp đỡ, không biết ý của Nam Ma Tiên Vương thế nào?

Nam Ma Tiên Vương trầm mặc, tình huống này có chút khó xử nha...