Tối Cường Hệ Thống

Chương 1077: Vị trí này ổn!



Người dịch: Minh Thư.

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

- Các ngươi đang làm cái quái gì thế?

Từng đầu ma thú rống giận, nhưng nháy mắt bị bao phủ, cuối cùng chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời.

Thôn Thiên Long Mãng nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ giận dữ, đáng chết, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Bọn họ đã phải trải qua cái gì chứ?

Một đầu ma thú bay tới chỗ Thôn Thiên Long Mãng, Thôn Thiên Long Mãng bóp cổ hắn, phát hiện đôi mắt đối phương đầy vẻ điên cuồng, giống như đang bị một thứ gì đó khống chế, một ngọn lửa sôi trào đốt đầu ma thú này thành tro bụi.

- Ha ha...cười chết ta rồi.

Lâm Phàm đứng trên không cười ha hả, tình cảnh này thật sự quá khôi hài.

Thôn Thiên Long Mãng ngẩng đầu nhìn lên, tức giận nói.

- Ngươi là ai?

Bây giờ hắn đã hiểu, tất cả những thứ này đều do tên thổ dân này gây ra, nếu không những ma thú này sẽ không biến thành như vậy.

Nguyệt Ảnh đại lục bọn họ xâm lấn Vô Tận đại lục đã sớm đưa ra sách lược vẹn toàn, đó chính là dùng số lượng nghiền ép, ma thú Nguyệt Ảnh đại lục đông đảo, nhiều đếm không xuể, số lượng ở đây chỉ như muối bỏ bể, thế nhưng hắn thân là ma thú dưới trướng đệ nhất ma thú chủ Thần, không thể chịu đựng thất bại.

- Lâm Phàm Thiên Địa Tông, Nguyệt Ảnh đại lục các ngươi lại dám xâm lấn Vô Tận đại lục chúng ta, tính toán khá lắm, tuy nhiên, các ngươi sẽ không thành công đâu.

Lâm Phàm cười nói, hắn phát hiện khắp nơi đều có chiến tranh, Nguyệt Ảnh đại lục hiển nhiên không có ýe hợp lực công kích một chỗ nhất định, không biết tình huống bây giờ của những nơi khác thế nào, nhưng nhìn tình hình ở đây cũng có thể đưa ra kết luận, bị diệt toàn quân.

Nguyệt Ảnh đại lúc có bảy mươi hai Chủ Thần, có hai tên đã bị Lâm Phàm giết, còn sót lại bảy mươi tên, nhưng không thể coi thường bảy mươi tên này được, mỗi một vị Chủ Thần đều có tín đồ riêng, thực lực tín đồ này cũng rất mạnh, hơn nữa đều vô cùng điên cuồng, những đệ tử tông môn trên Vô Tận đại lục không sánh được.

- Hừ, làm càn, chỉ bằng một mình ngươi... Xem ta nuốt ngươi đây!

Thôn Thiên Long Mãng rống giận, mắt hắn thiêu đốt lửa giận vô tận, hắn thấy tên thổ dân này quá càn rỡ.

Lâm Phàm cau mày, mặt lộ vẻ khinh thường.

- Ha ha, Tiên Vương cảnh yếu như ngươi cũng dám lớn lối như thế, không sợ mất mạng à?

- Hắc Thiên Ma Vương của ta, sát.

Lâm Phàm không nói thêm, ném chiến kỳ về hướng Thôn Thiên Long Mãng, giữa không trung, chiến kỳ tản ra khói đen nồng nặc, rồi ngàn vạn Hắc Thiên Ma Vương xuất hiện giết qua, thanh thế cuồn cuộn tựa như oanh lôi.

- Giết!

Xung kích bạo phát, hàn quang cắt rời thiên địa.

Thôn Thiên Long Mãng kinh hãi biến sắc, hắn cảm nhận được áp lực cực lớn, sức mạnh chiến kỳ tản ra làm hắn cảm thấy áp lực.

- Thôn Thiên.

Thôn Thiên Long Mãng gào thét, ngoác cái miệng rộng bay tới đám khói đen muốn nuốt hết ngàn vạn chiến kỵ vào, Lâm Phàm thấy tên này muốn tìm chết sớm rồi.

Trường thương trong tay Hắc Thiên Ma Vương bùng nổ, một đạo ánh sáng bén nhọn cắt rời mọi thứ.

Xì!

Hắc quang lấp loé.

Sắc mặt Thôn Thiên Long Mãng đại biến, không thể tin một màn vừa xảy ra.

- Làm sao có khả năng?

Tê.

Đại quân Hắc Thiên Ma Vương vọt tới, xuất hiện sau lưng Thôn Thiên Long Mãng, sau đó xoay người, trường thương trên tay một đám Hắc Thiên Ma Vương đều dính máu tươi, mà máu này đều của Thôn Thiên Long Mãng.

Xoạt xoạt!

Thôn Thiên Long Mãng cúi đầu, thân thể hắn đột nhiên kêu xoạt xoạt rồi nứt toác, khuôn mặt dữ tợn nhìn Lâm Phàm.

- Sao lại thế... Sao lại thế...

Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu nhìn con rồng không ra rồng rắn không giống rắn phía dưới.

- Thật sự quá yếu...

Ầm!

Thôn Thiên Long Mãng nổ tung, nhanh chóng tan biến.

- Đinh, chúc mừng giết chết Thôn Thiên Long Mãng.

- Đinh, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...

Tu vi Thôn Thiên Long Mãng này không tệ, dù sao cũng là cường giả Tiên Vương, bất quá thuộc về hạng nhỏ yếu nhất trong Tiên Vương cảnh, đối với Lâm Phàm hiện giờ, hắn chỉ muốn giết Tiên Vương thôi, chỉ có Tiên Vương mới cho hắn kinh nghiệm để thăng cấp.

Nhìn một đám ma thú đang điên cuồng phía dưới, tràng diện này khiến người ta không dám nhìn thẳng, táo bạo, thật quá táo bạo, có thể nói vô cùng thê thảm a.

Những ma thú đã trúng phải Đại Phàm Ca giống như bị ma nhập, khủng bố vạn phần.

Một chưởng Già Thiên tản ra uy thế vô tận, toàn bộ thiên địa đều bị một chưởng của Lâm Phàm bao phủ, hắn muốn vỗ xuống một chưởng giết hết đám này.

Nhưng ngay thời điểm hắn chuẩn bị ra tay, một đạo sức mạnh từ nơi sâu xa trong hư không vô tận truyền tới.

- Nếu ngươi dám giết bọn chúng, ta sẽ giết chết ngươi….

Âm thanh này vô cùng kinh khủng, trong giọng nói đầy tức giận.

Lâm Phàm cau mày, nhưng cũng không để lời hù dọa này trong lòng, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười yếu ớt, đập xuống một chưởng.

Ầm!

Đại địa nứt toác, đám ma thú kia nhất thời kêu la thảm thiết, thời điểm bọn họ vui mừng nhất lại bị một cỗ sức mạnh kinh khủng trấn áp.

- Đinh...

- Đinh...

Tiếng hệ thống thông báo truyền đến.

Một chút kinh nghiệm của chúng không lọt nổi mắt xanh Lâm Phàm, hắn không thèm nhìn.

Mà bóng người kia càng trở nên cuồng bạo.

- Thổ dân... Ngươi muốn chết...??

- Ha ha...

Lâm Phàm khinh thường cười lớn, sau đó lẳng lặng đứng một đợi đối phương, nhưng chờ hồi lâu mà đối phương con mẹ nó vẫn chưa tới, khiến Lâm Phàm có chút khó chịu.

- Ngươi rốt cuộc có tới hay không? Nếu không đến thì ca đi đây, ai mà rảnh chơi đùa với ngươi.

Lâm Phàm hô.

Hắn biết người tới tất nhiên là một vị Chủ Thần, nhưng thời gian này cũng lâu quá đi, đến giờ vẫn chưa xuất hiện, không biết muốn hắn chờ bao lâu nữa?

- Vô liêm sỉ...

Thanh âm thần uy vô tận truyền đến từ vòng xoáy hư không, âm thanh ngày càng gần, hình như tên đó sắp đến rồi.

Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, nhanh chóng lấy Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên ra, đi tới chỗ vòng xoáy kia, đợi lát nữa đối phương đi ra từ trong này, ca nhanh tay đập xuống một phát là coi như xong.

Đứng vào vài vị trí, cuối cùng cũng chọn được vị trí thích hợp nhất.

Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị ổn thỏa viên gạch trong tay, chỉ chờ đối phương xuất hiện.

Sức mạnh vòng xoáy ngày càng cuồng bạo, hiển nhiên Chủ Thần đã gần tới, chẳng mấy chốc sẽ giáng lâm.

Vèo!

Hư không gợn sóng, Lâm Phàm bắt lấy cơ hội rồi hành động.

- Ăn gạch của ca này.

Lâm Phàm không nói hai lời, đập mạnh một cái.

Lạch cạch!

Một bóng người xuất hiện, mà Lâm Phàm nắm bắt thời cơ cực kỳ ổn, chắc chắn đập trúng mục tiêu.

- Bên trong...

Lâm Phàm mừng rỡ, nhất thời ngửa lên trời cười to

- Ha ha... Thứ đồ chơi gì đây, còn dám làm càn với lão tử, ngươi có mấy cái mạng để a...

Nhưng cảm giác hưng phấn này cũng không duy trì bao lâu, một âm thanh truyền vào trong tai hắn.

- Thổ dân ghê tởm, ngươi thật quá càn rỡ.

Lâm Phàm sững sờ không dám tin, sao có thể có chuyện đó được, ca rõ ràng đập trúng, mà sao tên này lại không xảy ra chuyện gì?

Thời điểm nhìn đến mục tiêu, Lâm Phàm hắn đành chịu thua.