Tối Cường Hệ Thống

Chương 1079: Ngươi có gan lại đây!



Người dịch: Minh Thư.

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Mười Chủ Thần, thêm vào Ma Thú Chủ Thần là mười một tên, còn thêm Vương Phật có trình độ nham hiểm bất phân cao thấp với mình đứng một bên như hổ rình mồi, hắn cảm giác áp lực bản thân thật lớn.

Hư không rung động, mười vị Chủ Thần xuất hiện, thiên không nhất thời bị thần lực bao trùm, sức mạnh tản mát không thể coi thường, cho dù Tiên Vương cũng có thể bị nổ chết.

Hắn không biết mười Chủ Thần này, nhưng bọn họ lại biết Lâm Phàm, theo họ thấy, tên thổ dân này gần đây rất càn quấy, giết rất nhiều con dân của họ, chuyện này khiến họ không thể chịu được, con dân là tín ngưỡng của chúng, nếu có ai đoạn tuyệt tín ngưỡng lực này sẽ trở thành kẻ thù của họ thôi.

- A Di Đà Phật, thí chủ có lời gì muốn nói không? Không bằng bỏ xuống đồ đao đi theo chúng ta đi!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật bình tĩnh nhìn Lâm Phàm, mặt Phật trang nghiêm, thần thái tường hòa, người bình thường gặp phải chắc chắn sẽ cho hắn là cao tăng Phật môn, người phổ độ thế gian.

Trán Lâm Phàm chảy mồ hôi, tình huống này có chút không ổn, hôm nay khó sống rồi, chiến có thể thua nhưng phải thua thật khí thế mới được.

Ma Thú Chủ Thần nhìn đông đảo Chủ Thần vừa đến.

- Tên thổ dân này là của ta, các ngươi không nên nhúng tay vào.

Lâm Phàm chém giết vô số con dân của Ma Thú Chủ Thần đã sớm làm hắn tức giận, hắn muốn dùng máu tươi của đối phương cọ rửa những nhục nhã mình phải chịu.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mở miệng giải thích.

- Ma Thú Chủ Thần, người này giả dối vạn phần, đề phòng biến cố phát sinh, chúng ta cần chung tay động thủ để chắc chắn giết được hắn.

Lâm Phàm xù lông, chỉ vào mặt Vương Phật.

- Ngươi nói vậy là sao? Ta giả dối?Ngươi còn giả dối hơn đó? Quang Minh Thần cũng bị ngươi hố chết còn gì?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang muốn nói tiếp, nhưng trong chớp mắt đó, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mười một vị Chủ Thần tò mò nhìn hắn.

Bọn họ đương nhiên biết cái chết của Quang Minh Chủ Thần, còn biết hắn bị Lâm Phàm giết, nhưng giờ tên thổ dân này nói chuyện đó ra, khiến bọn họ Chủ Thần cảm thấy nghi ngờ.

Sắc mặt Vương Phật kinh sợ, tức giận khiển trách:

- Đừng ngậm máu phun người, Quang Minh Chủ Thần l do ngươi giết chết, các vị Chủ Thần, đừng để hắn gây xích mích giữa chúng ta, người này nổi danh giả dối, không biết đã hố chết bao nhiêu người rồi, Quang Minh Chủ Thần cũng bị hắn hãm hại tới chết.

Lâm Phàm cười nhạt, phải làm lớn chuyện mới được, nếu để bọn chúng hợp tác với nhau, mình bị thông tới chết mất.

- Hừ, ta ngậm máu phun người? Quang Minh Chủ Thần gì gì kia cùng ngươi vây giết ta, nhưng khi ngươi phát hiện tình huống không đúng liền bán hắn đi, giờ còn nói ta nguỵ biện?

Nói xong, Lâm Phàm đưa ánh mắt nhìn mười một Chủ Thần còn lại.

- Các ngươi nên biết, con lừa trọc này chỉ muốn lợi dụng các thôi, ta tận mắt nhìn thấy hắn trong thời khắc cuối cùng đẩy Quang Minh Chủ Thần về phía nguy hiểm, còn bản thân thì nhanh chân quay lưng chạy trốn.

Không gian Chủ Thần hơi nhướng mày nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Vô Lượng Vương Phật, ngươi còn điều gì muốn nói? Mọi chuyện có đúng như hắn nói?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật phẫn nộ.

- Không Gian Chủ Thần, ngươi cho rằng điều này có thể sao? Người này thực lực nhỏ yếu, hắn có bản lĩnh gì khiến bản Vương Phật phải sợ hãi?

Những Chủ Thần khác gật gật đầu, Vương Phật nói sai, thực lực tên thổ dân trước mắt không mạnh, hiển nhiên không thể có bản lãnh cỡ đó.

Lúc này, Không Gian Chủ Thần nhìn Lâm Phàm.

- Ngươi có chứng cớ gì?

Lâm Phàm cười khẽ.

- Chứng cứ, chỉ cần gọi Chiến Thần lại đây đối chứng một chút là được, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sau khi trốn đi đã đi tìm Chiến Thần tới trợ giúp, nếu như hắn không ở hiện trường thì sao hắn biết chuyện ta giết Quang Minh Thần chứ?

Vương Phật Vị Lai Vô Lượng mở miệng nói tiếp:

- Các vị chớ tin lời từ một phía, Chiến Thần hiện giờ đang bận chinh chiến, không thể đến đây, hắn rõ ràng đang kéo dài thời gian để nghĩ biện pháp chạy trốn, chư vị, nếu các ngươi tin bản Vương Phật, hãy đồng loạt ra tay tiêu diệt tiểu tử này đi.

Mười một Chủ Thần liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng gật đầu, bọn họ tuy không tín nhiệm Vương Phật, nhưng so với tên thổ dân trước mắt, họ tin tưởng Vương Phật hơn.

- Tiểu tử, nếu không bỏ xuống đồ đao, vậy đến A Tỳ địa ngục đi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát lớn, phật quang lấp loé, một tay che kín bầu trời, nhưng thời điểm hắn nhìn đồ vật trước mắt, tâm trí lại run lên, sau đó cứng rắn thu tay.

- Ha ha, ngươi có gan thì đến đây.

Lâm Phàm đứng tại chỗ, một khối xà phòng màu trắng bắt mắt trong tay, ném lên rơi xuống vài lần, nhìn nó khiến Vị Lai Vô Lượng Vương Phật do dự.

Lâm Phàm lẩm bẩm.

- Ngươi hẳn phải biết đây là vật gì, ngươi nếu như tiến thêm một bước nữa, sinh tử khó dò nha.

Sau đó hắn đưa ánh mắt nhìn mười một vị Chủ Thần.

- Các vị Chủ Thần, các ngươi nên cẩn thận một chút, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật biết vật trong tay của ta có sức mạnh như thế nào, nhưng hắn có từng đề cập với các ngươi chưa?

Mười một Chủ Thần nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, thực lực Lâm Phàm rõ ràng không cường đại, nhưng động tác Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lại vô cùng quái dị, như đang cảnh giác cái gì đó, đồ vật trong tay đối phương là cái gì? Sao Vương Phật chưa nhắc qua với bọn họ.

Lâm Phàm hiện tại đang cố gắng nhất định, phải trấn định mới được, cảnh này có chút buồn cười.

Mười hai cường giả Tiên Vương vây chặt mình, trong đó còn có mấy tên Chủ Thần mạnh hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật một bậc, nếu như bọn chúng xuất thủ, mình chỉ có một con đường chết.

Hơn nữa, không thể sử dụng cục xà phòng này, nếu dùng nó, mình chắc chắn sẽ gặp bi kịch, nó nhiều nhất chỉ hố được hai người thôi.

Nhưng nơi này lại có đến mười hai người nha, hơn nữa hai người bị hố kia chưa chắn hắn giết được.

Lâm Phàm hít sâu một hơi, cảm thụ thiên địa, thời không xung quanh đã bị phong tỏa, không có đường lui.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi cũng biết vật trong tay của ta mà, nếu ngươi có gan hãy một mình tiến lên, để các vị Chủ Thần nhìn một chút bản lĩnh của ta?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lạnh lùng đáp lời:

- Ta có gì không dám!

- Ngươi dám, vậy tới đây.

Lâm Phàm quát.

- Ta...

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sững sờ, vẻ mặt do dự không quyết, đám Chủ Thần xung quanh bắt đầu nghi ngờ.

Khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười.

- Thế để ta nói cho các ngươi biết, bảo bối này tên gọi xà phòng, nắm giữ khả năng đoạt thiên, không phân biệt công kích, mặc kệ tu vi ngươi thâm hậu bao nhiêu, chỉ cần trúng phải nó đều bị khống chế, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không dám lên trước cũng vì biết sự khủng bố của nó, nếu các ngươi không tin thì có thể nhìn xem Vương Phật này có dám tiến lên hay không?

Sau khi nói xong câu đó, Lâm Phàm lén lút chế ra một thứ đồ chơi có tạo hình giống xà phòng như đúc, mình có thể sống hay không thì phải nhìn chuyện xảy ra tiếp theo rồi.