Tối Cường Hệ Thống

Chương 1096: Cường sát



Người dịch: Minh Thư.

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Lâm Phàm vẫn trốn không ra, lúc trước hắn đã bị hố một lần, hôm nay phải cẩn thận một chút mới được, cái tên Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kia rất bỉ ổi, hắn không dễ chết vậy đâu.

Mặc dù hắn vẫn hết sức phóng đãng, nhưng không phải người dễ dàng chịu chết, phải nắm chắc một ít mới dám hành động.

Lúc này, Lâm Phàm bắt đầu cân nhắc, đợi lát nữa nên giết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trước, hay giết năm vị Chủ Thần trước?

Vấn đề này đáng để nghiên cứu một chút.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không đơn giản, coi như bị thương, cũng tuyệt không phải dễ dàng bẫy chết được, mà thực lực năm vị Chủ Thần này cũng không mạnh bao nhiêu, hơn nữa, với tình huống trước mắt, coi như bọn họ không bị thương, mình cũng chắc chắn giết được họ.

Ổn định, nhất định phải ổn định.

Tuy rằng hắn muốn giết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng sợ đến cuối cùng cái gì cũng không chiếm được, khi đó sẽ thiệt thòi rất lớn, hắn quyết định sẽ giết năm vị Chủ Thần kia trước, còn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không cần vội, nếu như may mắn, cũng có thể giết được đối phương, nếu như vận khí không tốt, vậy đợi lần sau giết hắn cũng không muộn, dù sao lần này hắn đã kiếm bộn rồi.

Thời khắc này, Lâm Phàm vẫn còn ngồi đó, không đi ra.

Sáu người

liều mạng với nhau, sáu chắp một ra chiêu tung trời, từng luồng sức mạnh vô tận bạo phát, hư không chấn động kịch liệt, dưới sức mạnh này, mọi thứ bị xoắn thành mảnh vỡ.

Ầm!

Một lần nữa đối đầu, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không bị thương, nhưng khi ánh sáng tiêu tan, thương thế năm vị Chủ Thần thật hơi nghiêm trọng hơm một chút.

Lâm Phàm cảm thấy đến lúc ra tay rồi.

Vù!

Lúc này, Lâm Phàm xuất hiện phía sau năm vị Chủ Thần, khí tức ngưng tụ, đấm ra một quyền, chuẩn bị giết chết bọn họ.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mỉm cười.

- Đi ra rồi...

Vù!

Hư không chấn động.

Vốn dĩ năm vị Chủ Thần đang bị thương rất nặng, nhưn đúng lúc này toàn bộ khôi phục.

Lâm Phàm nhìn thấy tình huống này, lập tức ngưng lại, bị bẫy nữa cmn rồi, khí tức năm vị Chủ Thần này phải mạnh lúc trước rất nhiều, thật giống như sớm có chuẩn bị.

- Thổ dân, ngươi rốt cục đi ra!

Năm vị Chủ Thần nháy mắt xoay người, từng đạo thần lực bạo phát.

- Chó chết!

Trong lòng Lâm Phàm mắng to, tình huống này như cung lên dây rồi, thật vất vả mới xuất thủ, bất kể như thế nào đều phải giết được một vị Chủ Thần mới được.

- Xuất!

Pháp lực trong tay Lâm Phàm phát ra, bay thẳng đến một Chủ Thần, Chủ Thần kia lập tức biến sắc, sau đó kinh ngạc thốt lên một tiếng.

- Hắn muốn giết ta.

- Thí chủ, bản Vương Phật đã sớm biết ngươi sẽ ra, vì thế mới chờ ngươi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mở miệng nói, nháy mắt xuất hiện sau lưng Lâm Phàm, một chưởng đánh vào lưng hắn.

Lâm Phàm có thể không nhìn tấn công của đám Chủ Thần, nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua Vị Lai Vô Lượng Vương Phật được, thực lực tên này không phải bình thường, một chưởng hạ xuống có thể đánh mình trọng thương.

Một chưởng đánh về một vị Chủ Thần, sau đó một tay khác lấy ra cục xà phòng giả, ném nó đến chỗ của Vương Phật.

- Ha ha, con lừa trọc, ngươi cho rằng ta muốn giết Chủ Thần, ta đây muốn dẫn ngươi tới để ngươi chết bên dưới xà phòng của ta.

Lâm Phàm cười lớn, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thấy cục xà bông trăng trắng, sắc mặt hơi đổi, hắn biết xà phòng này lợi hại, mà tiểu tử kia vô cùng âm hiểm xảo trá, lần trước dùng đồ giả gạt hắn một lần, còn lần này không biết thật hay giả nữa, trong lòng hắn cũng nghi hoặc vạn phần.

Nhưng khi nghe tiểu tử kia nói hắn công kích Chủ Thần để dẫn mình ra tay, nhất thời kinh ngạc, sau đó lùi về sau, hắn không muốn đánh cược cũng không muốn đánh cược, hắn thấy tất cả những thứ này không đáng.

- A!

Còn lại lực lượng của bốn Chủ Thần đánh vào người Lâm Phàm, nhưng một chưởng Lâm Phàm vẫn như cũ đánh vào người vị Chủ Thần còn lại.

Ầm!

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, vị Chủ Thần bị Lâm Phàm đánh một chưởng trực tiếp chia năm xẻ bảy, sức mạnh vô tận rót vào trong đó, hủy diệt thân thể đối phương.

Dễ dàng, thật đơn giản.

- Keng, chúc mừng Ký chủ đã giết chết Thiên Không Chủ Thần.

- Keng, kinh nghiệm tăng cường...

Một đòn của bốn vị Chủ Thần đánh bay Lâm Phàm, khiến khí huyết trong cơ thể hắn sôi trào, phun ra một ngụm máu tươi, Ngô Đồng Thần Thụ lập tức thi triển, sản sinh lực lượng sinh mệnh rót vào cơ thể hắn, tu bổ thương thế.

Khi cục xà phòng được ném ra làm Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sợ muốn chết, nhưng khi thấy nó chỉ là đồ giả, hắn càng tức giận hơn.

- Đáng ghét, ngươi lại gạt ta!

Vương Phật gào thét, hắn không ngờ chính mình lại bị tiểu tử này gạt tiếp.

Lâm Phàm lơ lửng ở phương xa, trong lòng đã mắng to, cmn, con lừa trọc này quả nhiên tính kế chính mình, chẳng trách, hắn lại tới nhanh như thế, còn đám Chủ Thần lại đến đúng lúc như vậy, bọn họ diễn một tuồng kịch cho mình nhìn, quả thật đáng chết.

- Lừa gạt ngươi làm sao, ai bảo ngươi ngu!

Lâm Phàm mắng to, chuyện âm hiểm như thế chỉ có con lừa trọc này làm được, không phải ai cũng có đẳng cấp làm ra chuyện đó được.

Không những âm hiểm xảo trá, còn diễn kịch với năm tên Chủ Thần gạt mình đi ra, mà mình cũng ngu thấy mẹ, thật sự trúng kế của bọn họ, tự động đi ra.

Nếu không phải thân thể mình cường hãn và thực lực của năm tên Chủ Thần này không quá mạnh mẽ, sợ rằng phải bỏ xác ở đây rồi.

Nhưng bây giờ cũng kiếm lời không ít nha, làm thịt được thêm một tên Chủ Thần, phía Chủ Thần lại bớt đi một người, chỉ còn sáu mươi sáu tên.

Hiện tại, Lâm Phàm có ý muốn giết luôn bốn tên Chủ Thần còn lại này.

Bốn vị Chủ Thần nhìn thấy Thiên Không Chủ Thần bị thổ dân kia giết chết, trong lòng ngưng lại, tràn đầy lửa giận vô biên, sau đó ngẩng đầu nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Vì sao ngươi không động thủ? Chẳng lẽ ngươi thông đồng với hắn?

Một khắc kia, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rõ ràng có cơ hội tốt giết chết tiểu tử này, nhưng hắn lại đột nhiên biến mất, lãng phí cơ hội duy nhất này.

Hiện tại vẫn còn đứng đó không động thủ, hoàn toàn khiến bốn vị Chủ Thần nổi giận.

- Các ngươi đừng nói nữa, con lừa trọc này thật ra là đồng bọn của ta, hôm nay nói cho các ngươi biết cũng không sao, bởi vì bốn người các ngươi đều phải chết, các ngươi còn không biết sao, Thủy Thần, Quang Minh Thần đều do ta giết, mà kẻ đồng lõa chính là Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ha ha…

Lâm Phàm cười lớn.

- Câm miệng, đừng ăn nói bừa bãi!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lạnh lùng nói.

Lâm Phàm xua tay.

- Ai u, chớ sốt sắng, hôm nay bốn người này trốn không thoát được đâu, ngươi cũng chớ làm bộ.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật giận dữ hét.

- Ngươi muốn chết...

Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra vẻ tươi cười.

Mình chậm rãi chém giết chắc đẩy ngang tất cả Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục nha.

Khi đó ca đây trở công thần cứu vớt Vô Tận đại lục rồi.