Tối Cường Hệ Thống

Chương 1098: Hôn Thiên Ám Địa



Người dịch: Minh Thư.

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Bạo Vũ Chủ Thần cười lớn.

- Vương Phật huynh, không cần lo lắng, lực lượng của Bản Thần há là thứ hắn có thể phá, bão phong chi lực này ngay cả thiên địa đều có thể lôi cắn nuốt, huống hồ thân thể máu thịt của hắn.

Thần sắc Lâm Phàm cứng lại, lộ ra khí tức hung hãn.

- Xé rách thiên địa? Khoác lác quá đấy?

- Nứt cho ta!

Ầm!

Lâm Phàm đưa tay vào cơn lốc, bão phong chi lực muốn cắt đứt cách tay hắn.

Phốc phốc!

Phốc phốc!

Máu tươi văng ra khắp nơi, thân thể đã đạt đến Tiên Vương cảnh, nhưng vẫn bị tổn thương bên trong phong mang này.

- Ha ha, thế nào? Chẳng mấy chốc cánh tay của ngươi sẽ biến mất.

Bạo Vũ Chủ Thần cuồng tiếu, toàn thân được cơn lốc bao phủ, hắn không uý kỵ tí nào, bởi vì hắn biết, lực lượng bản thân là vô địch, mà tiểu tử này muốn bằng thân thể máu thịt ngạnh kháng với sức mạnh của mình, mơ mộng hão huyền.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn mọi chuyện xảy ra, sau đó nói với ba vị Chủ Thần còn lại.

- Ra tay...

Khí tức Thâm Uyên Chủ Thần, Khế Ước Chủ Thần, Hư Không Chủ Thần chợt bộc phát, từng đạo sức mạnh bén nhọn nhuộm đẫm thiên địa, đánh thẳng vào sau lưng Lâm Phàm.

Lâm Phàm giờ chỉ có một ý nghĩ duy nhất, trấn áp Bạo Vũ Chủ Thần, nhưng lúc này, hắn cảm giác nguy hiểm sau lưng, bốn nguồn sức mạnh đang tập trung về phía hắn, nếu như bị đánh trúng, chỉ sợ sẽ hơi phiền toái.

Ngay lúc này, khí tức Lâm Phàm biến đổi, Thiên Địa Chân Kinh được thi triển phiêu đãng bay ra, từng dòng văn tự màu vàng phát ra tia sáng chói mắt.

Trước giờ, Lâm Phàm vẫn không sử dụng được Thiên Địa Chân Kinh, nhưng giờ thực lực bản thân hắn đã đạt đến Tiên Vương cảnh, pháp lực đủ để chống đỡ những ký tự này rồi.

Sắc mặt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hơi đổi nhìn những văn tự này, mà ba vị Chủ Thần còn lại không để chúng trong lòng, sức mạnh giống như dòng lũ không ngừng đánh vào.

Leng keng!

Thanh âm kim loại vang lên, sức mạnh của ba vị Chủ Thần cùng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đánh vào Thiên Địa Chân Kinh.

Chữ giết quấn quanh Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, từng đạo từng đạo sát ý mạnh mẽ trùng kích hắn.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật giận dữ hét lớn.

- Đáng ghét, ngươi cho rằng chỉ bằng những chữ này có thể chống lại bản Vương Phật?

Lúc này, Lâm Phàm không có tinh lực để ý tới hắn, một đoàn pháp lực tràn vào Thiên Địa Chân Kinh, mấy chục ký tự, cố gắng ngăn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lại.

Lâm Phàm nhìn chằm chằm Bạo Vũ Chủ Thần.

- Hôm nay, ngươi phải chết!

Bạo Vũ Chủ Thần liên tục cười lạnh, không thèm để Lâm Phàm vào trong mắt.

- Thổ dân, muốn giết bản Chủ Thần, phải xem cánh tay của ngươi trước đã.

Bên trong cơn lốc, cánh tay Lâm Phàm xuất hiện càng nhiều vết thương, ngay cả huyết nhục cũng bắt đầu lật lên.

Mà kinh nghiệm thân thể hắn cũng không ngừng tăng lên, nhưng lúc này, Lâm Phàm không có tâm tình chú ý đến vấn đề này, giờ hắn chỉ toàn tâm toàn ý muốn giết Bạo Vũ Chủ Thần.

Lâm Phàm chợt quát lớn, Ngô Đồng Thần Thụ trong phuc trào lực lượng sinh mệnh cường hãn.

- Bạo Vũ Chủ Thần, ngươi cho rằng chỉ bằng những thứ này có thể cản được lão tử?

Lúc này, cánh tay có vết thương chồng chất của Lâm Phàm đột nhiên khôi phục lại như cũ, cơn lốc bén nhọn xe nát cánh tay, mỗi khi vết thương xuất hiện, lực lượng sinh mệnh sẽ nhanh chóng tu bổ, cho nên hiện tại, ngay cả một chút thương thế cũng không có.

Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang bị Thiên Địa Chân Kinh quấn quanh, nhờ vào pháp lực cường hãn chống đỡ, từng văn tự bị trấn áp, nhưng sau đó lại xuất hiện một chữ khác đánh tới.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lo lắng nói.

- Bạo Vũ Chủ Thần, mau chóng tránh ra, ngươi không ngăn cản được tiểu tử này.

- Muộn rồi…

Lâm Phàm cuồng rống, bàn tay chấn động, vô số tiên thuật được xuất ra trực tiếp xuyên qua cơn lốc kia.

Bạo Vũ Chủ Thần kinh sợ thấy cảnh này, hắn phát hiện sức mạnh của tên thổ dân này lại đột nhiên được tăng cường, ngay khi nghe Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cảnh báo, hắn muốn nhanh chóng lui lại, nhưng tất cả đều đã muộn.

Ầm!

Thời khắc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát to, ra tay trấn áp Thiên Địa Chân Kinh xung quanh, sau đó phật quang lóe lên, trấn áp luôn những ký tự đang vây ba vị Chủ Thần, sau đó lạnh lùng nói.

- Giết tiểu tử này nhanh!

Sức mạnh Lâm Phàm tăng mạnh trực tiếp xuyên thấu cơn lốc, đặt tay lên đầu Bạo Vũ Chủ Thần.

- A! Đáng ghét.

Bạo Vũ Chủ Thần biến sắc, hắn không ngờ đối phương lại cường hãn như vậy, có thể xuyên qua bão phong chi lực của mình.

Bạo Vũ Chủ Thần quát lớn, lực lượng Thần hạch trong cơ thể bạo phát, một cơn lốc cường đại hớn xuất hiện từ đỉnh đầu hắn.

- Lúc này còn muốn phản kháng, quả thực đáng chết!

Lâm Phàm không thèm để ý đến ba vị Chủ Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, một đạo sức mạnh cường hãn từ lòng bàn tay hắn được xuất ra trấn áp lực lượng Thần hạch của Bạo Vũ Chủ Thần.

Năm ngón tay Lâm Phàm biến thành trảo, bắt lấy đầu Bạo Vũ Chủ Thần, sau đó hơi dùng sức.

- Bạo Vũ Chủ Thần ngươi có thể chết rồi!

Lâm Phàm cười lớn, nhưng lúc này, sức mạnh của ba vị Chủ Thần và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã đánh tới.

- Thổ dân, ngươi dám?

Ầm!

Lâm Phàm không chút do dự, năm ngón tay hơi động, bóp nát đầu của Bạo Vũ Chủ Thần, đồng thời nghiền nát Thần hạch của hắn.

Chủ Thần cũng là cường giả Tiên Vương cảnh, bóp nát đầu căn bản không giết được đối phương, chỉ khi phá hủy Thần hạch của Chủ Thần mới chân chính giết được.

Ầm!

Bốn đạo sức mạnh đánh trong cơ thể Lâm Phàm.

Lâm Phàm run rẩy, bốn loại sức mạnh đánh vào cơ thể, khiến thân hình hắn lung lay, hắn cố gắng kéo giãn khoảng cách với bốn người, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.

Hư Không Chủ Thần nhìn Bạo Vũ Chủ Thần, giận dữ hét lên.

- Thổ dân, ngươi muốn chết...

Sau lưng Lâm Phàm nát không thể tả, bốn đạo sức mạnh kia đang không ngừng phá hư thân thể hắn.

- Keng, phát hiện bốn cỗ lực lượng phá hoại trong cơ thể, trực tiếp trấn áp!

Sau khi âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên, bốn nguồn sức mạnh này nhanh chóng bị trấn áp xuống.

Lâm Phàm cười thầm trong lòng,, lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu.

- Làm sao? Lão tử giết Bạo Vũ Chủ Thần đấy, các ngươi làm gì ta, cắn ta chắc, tiếp theo sẽ là ba tên Chủ Thần các ngươi, rồi cuối cùng sẽ đến Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.

- Ngươi cho rằng ngươi có cơ hội này sao?

Khế Ước Chủ Thần lạnh lùng hỏi.

Lâm Phàm cười nhạt, lực lượng sinh mệnh bạo phát, bắt đầu tu bổ thương thế.

- Không thử một lần thì sao biết được?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhíu mày, hắn không nghĩ tên tiểu tử trước mặt lại khó chơi như thế, thực lực hắn cường đại hơn trước đây nhiều lắm.

- Các vị, lát nữa chúng ta nhất định phải liên hợp với nhau, lần này không thể để tiểu tử kia chạy trốn, bằng không đại họa ngập đầu.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đề nghị.

Khế Ước Chủ Thần nhìn Lâm Phàm, hung ác nói.

- Hôm nay, người này phải chết!

Lâm Phàm bẻ bẻ ngón tay, thân thể hơi động, khí tức cơ thể bắt đầu bạo phát.

- Tốt, hôm nay thử một lần, xem ta có thể giết hết các ngươi hay không?

Lần này, Lâm Phàm cũng không muốn chạy trốn, nếu đã muốn chơi, thì chơi tới bến nào!