Tối Cường Hệ Thống

Chương 1104: Tất cả những thứ này đều là giả.



Người dịch: Minh Thư.

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

--------------------------------------------------

Lâm Phàm lộ ra nụ cười âm hiểm, cơ hội của mình rốt cục đã tới.

- Thiên Địa Dung Lô.

Lâm Phàm nắm Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kéo hắn vào trong Thiên Địa Dung Lô.

Xoạt!

Lâm Phàm nhanh chóng biến mất nhưng khi hắn thấy rõ cái đồ trong tay nhất thời sững sờ, cái quái gì đây, làm sao chỉ còn lại một cánh tay, con lừa trọc đi nơi nào rồi?

Khi Lâm Phàm từ Thiên Địa Dung Lô đi ra, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mất đi một cánh tay, đang trốn vào hư không, hung ác quát lớn.

- Tiểu tử, ngươi chờ ta, chờ...

Giờ khắc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật sắp điên mất rồi, hắn không nghĩ tới tiểu tử này lại hèn hạ vô sỉ như vậy, vốn cho là hắn chỉ có một bảo bối có thể đối phó chính mình, lại không nghĩ tới bây giờ vẫn còn có một cái khác.

Khi hắn thấy tiểu tử này bắt tay mình đã cảm thấy không ổn rồi, giống như mình bị lừa, hắn không do dự tự đoạn một tay, bây giờ hắn xem như hiểu, tất cả những thứ mình làm đều rất đúng, nếu như không tự đoạn cánh tay, mình đã cùng tiểu tử kia tiến nhập lò luyện thần bí kia rồi.

Hiện tại, hắn cũng không biết nên nói cái gì, trong mắt hắn trước đây, tên tiểu tử kia giống như phế vật, mà hiện giờ hắn đã trưởng thành đến mức độ này rồi.

Lâm Phàm nhìn hư không, bĩu môi, không ngờ con lừa trọc lại chạy mất, thực sự quá cảnh giác, một cơ hội nhỏ cũng không cho mình.

Lâm Phàm giờ phát hiện trong lòng bàn tay này có chút động tĩnh.

- Ồ!

Lâm Phàm kinh dị đánh giá.

- Thí chủ!

Nhưng lúc này, một thanh âm xuất hiện trong tai Lâm Phàm.

Lâm Phàm nhìn kỹ, hóa ra trong lòng bàn tay Vi Lai Vô Lượng Vương Phật đang trấn áp mười tên trọc khác.

- Các ngươi là ai?

Lâm Phàm hỏi, hắn không nghĩ đến trong bàn tay Vị Lai Vô Lượng Vương Phật có đồ chơi này.

- Chào thí chủ ngươi, nhóm bần tăng chính là Thái Thượng Lão Tổ của Thiện Ác Phật Tông, đang bị Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trấn áp ở đây.

Một con lừa trọc trong đó lên tiếng.

Lâm Phàm cẩn thận nhìn.

- Ngươi nói như thế nào thì như thế vậy, dù sao ta cũng không biết gì hết.

- Thí chủ hoài nghi chuyện này là lẽ đương nhiên, nghe nói thí chủ là đệ tử Thiên Địa Tông, nếu như có thể, phiền thí chủ mang chúng ta trở lại Thiên Địa Tông, lão tổ Canh Dương Thiên của quý tông tự nhiên biết rõ.

Lâm Phàm gật đầu.

- Được, vậy mang bọn ngươi trở lại.

Sau khi bỏ phật thủ vào túi trữ vật, hắn suy nghĩ đến chuyện Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trấn áp những đám lừa trọc này, nhưng bản thân không biết bọn hắn, đã như vậy, mang về tông môn đi nhìn xem đây có phải sự thật hay không, nếu như không phải, khi đó hắn sẽ thu gọn sạch sẽ.

Hắn trốn vào hư không, chạy về tông môn.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật từ hư không đi ra, hắn đột nhiên phát hiện vấn đề, hình như trong cánh tay mình chặt có trấn áp mấy tên hậu bối của Thiện Ác Phật Tông.

- A!

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật gào to lên, đây không phải hình như, mà chính xác trăm phần trăm nha, trong cánh tay mình tự chặt đứt có phong ấn những tên kia.

Mà những tên kia có thể là một phần trong kế hoạch của mình, bây giờ thất lạc, mình nên làm thế nào cho phải đây?

Đáng ghét, thật sự quá đáng ghét, sau này nhất định phải giết chết tiểu tử kia, nếu không khó mà xả được cơn hận trong lòng.

- Ai, đi ra!

Đúng lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cảm ứng được một đạo khí tức thần bí trong hư không.

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đã lâu không gặp, không nghĩ tới hôm nay ngươi lại thê thảm như vậy?

Một đoàn khói đen tràn ngập hư không, sau đó dần ngưng tụ thành thực thể, một bộ áo bào đen bao phủ, không thấy rõ diện mạo.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn người nọ, nhất thời nhướng mày, giọng nói lộ vẻ không dám tin tưởng.

- Là ngươi...

- Đúng vậy.

Người áo đen trầm giọng nói, âm thanh khàn khàn, nếu như không dùng hai mắt nhìn, căn bản không cảm giác được khí tức của hắn.

- Ngươi muốn làm gì?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cảnh giác nhìn hắn, không có bất kỳ chủ quan nào, bây giờ thất lạc những tên kia, tuy rằng đáng tiếc, nhưng cũng không sao. Sau đó phật lực phun trào, cánh tay bị mất khôi phục lại như cũ, nhưng cũng không phải cánh tay trước kia.

- Có phải ngươi đang nghĩ đến lai lịch của tiểu tử kia không? Ta có thể nói cho ngươi biết.

Người áo đen nói.

- Ngươi sẽ tốt bụng như vậy sao?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cười lạnh.

Người áo đen không tiếp lời hắn, trực tiếp mở miệng.

- Theo ta được biết, hắn hẳn là Tân Phong Thiên Quân chuyển thế.

- Không thể nào, chuyển thế cần phải có Thiên Quân bản nguyên, năm đó Tân Phong Thiên Quân ngã xuống, bản nguyên đã sớm tiêu tan, ngươi đừng có mà ở chỗ này gạt ta.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hoảng sợ nói.

Người áo đen cười đáp.

- Tin hay không tùy ngươi, năm đó Thiên Quân bản nguyên xác thực bị phá nát, nhưng ngươi không biết, Tân Phong Thiên Quân đã sớm dự liệu được điều này, bởi vì sợ các ngươi sẽ tranh cướp Thiên Quân bản nguyên của hắn, cho nên tạo ra hiện trường giả mà thôi, không nghĩ các ngươi thật bị lừa vài chục vạn năm, thực sự rất đáng thương.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nghĩ đến Thiên Địa Chân Kinh, sau đó nhìn người áo đen.

- Ngươi nói những thứ này cho ta biết, đến cùng muốn làm gì…?

Người áo đen cười lạnh nói.

- Ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác...ta giúp ngươi trở thành Thiên Quân.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật khinh thường nói.

- Chỉ bằng ngươi?

Người áo đen cười ha ha, ó ngữ khí hoàn toàn âm trầm xuống.

- Thế gian này ngoại trừ Tân Phong Thiên Quân, không có ai hiểu Thiên Quân chi đạo hơn ta, cho dù có ngươi đi chăng nữa...

- Nực cười, bản Vương Phật há lại bị dăm ba câu của ngươi doạ dẫm? Chẳng lẽ ngay cả Văn Đạo Thiên Quân cũng không bằng ngươi?

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cười lạnh.

Người áo đen không nói gì, sau đó cởi mặt nạ và áo bào đen ra, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn thấy khuôn mặt kia, ngây ngẩn cả người, sau đó hít sâu một hơi.

- Tốt, chỉ cần ngươi giúp ta lấy được Thiên Quân chi đạo, mặc kệ chuyện gì, ta đều có thể đáp ứng ngươi.

- Nhưng ta hoài nghi những lời ngươi nói là giả, bởi vì tiểu tử kia nham hiểm như vậy, ngay cả bảo bối cũng đều rất âm hiểm, nếu như hắn là Tân Phong Thiên Quân chuyển thế, tuyệt đối sẽ không như vậy.

Người áo đen sững sờ, sau đó hờ hững.

- Tất cả những thứ này đều giả, bởi vì hắn sợ bị các ngươi nhận ra.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hoài nghi, là giả sao? Chuyện này giả cũng quá nhiều đi.

Nhưng bây giờ hắn không nghĩ được nhiều như thế, chỉ cần lấy được Thiên Quân chi đạo, hắn có thể vứt bỏ tất cả.

...

Thiên Địa Tông.

Lâm Phàm truy sát Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thời gian dài như vậy, cũng hơi mệt một chút, nhưng mà lần này thu hoạch thật sự rất phong phú.

Sau khi giết các chủ thần, Nguyệt Ảnh đại lục náo loạn, tổn thất nặng nề.

Nếu như mình lại giết thêm mấy lần nữa, lúc đó còn không lên trời sao?

Hắn nhanh chóng tiến nhập cấm địa tông môn.

- Lão tổ, ngươi mau ra đây, nhìn xem mấy con lừa trọc này là ai?

Lâm Phàm lấy cánh tay Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ra, hắn phải hỏi rõ ràng, chỉ cần lão Tổ nói một câu không quen biết, hắn lập tức ném bọn chúng vào bên trong Thiên Địa Dung Lô ngay.

Chín cường giả Tiên Vương cảnh, một tên Tiên Tôn cảnh, quả thật không tệ.

Nói không chừng thực lực bản thân có thể tăng lên một đoạn lớn ấy chứ.