Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2307: Vạn Sinh Sáng Tạo ngũ cảnh (1)



Ở địa cầu chơi hai ba năm sau, Tần Quân cùng Tiểu Ly trở lại Hồng Mông.

Liên quan tới hắn trở về, đến nay không có truyền ra ở Hồng Mông, Tần Lăng Mệnh ngược lại là muốn tuyên bố, dùng cái này chấn nhiếp thế lực khác, nhưng không có Tần Quân chính miệng hứa hẹn, hắn không dám, vạn nhất Tần Quân không tiện lộ ra hành tung mà nói, hắn coi như thành tội nhân.

Trở lại Thiên Đế cung, Tiểu Ly cấp tốc tìm tới Thiên Phi khác, kể mười năm vui chơi của mình.

Một ngày này, Tần Lăng Mệnh cùng Thiên Vận bỗng nhiên đi tới trước Thiên Đế cung, thỉnh cầu gặp Tần Quân.

Sau khi cung nữ truyền tin tức, Tần Quân mới chậm rãi đi tới.

Kỳ thật Tần Lăng Mệnh cùng Thiên Vận tới gần, hắn liền có thể cảm nhận được, nhưng hắn vẫn muốn đi những trình tự này, tôi luyện tính nhẫn nại của hai con.

- Phụ hoàng, ngài rốt cục đi ra, gấp chết chúng ta rồi!

Tần Lăng Mệnh vội vàng nói, Thiên Vận đi theo gật đầu.

Tần Quân cười nói:

- Nha, Cát Tường không có làm đuôi của ngươi nữa rồi?

Thiên Vận lúng túng khục khục một tiếng, nói:

- Hắn đang ngủ.

- Không quan tâm Cát Tường, Cửu Cung Thủy Đế, Thái Dịch Hỗn Độn, Quỷ Thần Sách cùng Cực Đế gần đây ẩn hiện ở Nguyên cảnh chung quanh Hồng Mông.

Tần Lăng Mệnh gấp giọng nói, dựa theo Thiên Vận nói, bốn người này đã xưa đâu bằng nay, rất mạnh, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn Hồng Quân.

Cái này khiến Tần Lăng Mệnh cảm giác được nguy cơ.

Tần Quân trợn trắng mắt nói:

- Ngươi luống cuống cái gì?

Đối mặt ánh mắt chất vấn của Tần Quân, Tần Lăng Mệnh quẫn bách, không biết nên trả lời như thế nào.

Hai tay Tần Quân thả lỏng sau thắt lưng, nhìn qua bầu trời, ánh mắt sâu xa, phảng phất như có thể thu hết thảy vào mắt.

Thiên Vận hỏi:

- Phụ hoàng, chẳng lẽ râu ria sao?

Tần Lăng Mệnh cũng đang chờ đợi Tần Quân trả lời.

- Cửu Cung Thủy Đế, Thái Dịch Hỗn Độn đều là hài tử của trẫm, tương đương với huynh trưởng của các ngươi, Cực Đế càng không có khả năng hại trẫm, ngược lại là Quỷ Thần Sách, là cái biến số.

Tần Quân hững hờ nói.

Lời vừa nói ra, Tần Lăng Mệnh cùng Thiên Vận trừng to mắt.

Bọn hắn nhìn thấy qua Hồng Mông Thần linh xưng Tần Quân là Phụ Thần, còn tưởng rằng là bái phụ Thần, hiện tại xem ra không chỉ đơn giản như vậy.

Có lẽ giống như bọn hắn, là huynh đệ cùng cha khác mẹ.

Về phần Cực Đế, truyền thuyết tam đế ở Hồng Mông sớm đã là giai thoại, bọn hắn cũng tin tưởng Cực Đế sẽ không nguy hại Thiên Đình.

- Được rồi, nên làm cái gì thì làm cái đó, trẫm cho ngươi cơ sở tốt như vậy, không để cho ngươi tranh đấu giành thiên hạ, ngươi lại không có thành tựu gì, trẫm sẽ rất thất vọng.

Tần Quân quay người nhìn về phía Tần Lăng Mệnh, trêu tức cười nói.

Hắn hôm nay cũng không có coi Thiên Đình quá nặng, cuối cùng sẽ có một ngày, một đời đổi một đời, Thiên Đình cũng rời xa hắn.

Nghe vậy, Tần Lăng Mệnh hít sâu một hơi.

Hắn hiểu được mình có chút thất thố, không thể luôn dựa vào Tần Quân.

Mỗi lần nghe các lão tướng nhấc lên sự tích đi theo Tần Quân giành chính quyền, hắn đều nhiệt huyết sôi trào, hắn cũng tận mắt chứng kiến Tần Quân từ hùng chủ một phương vũ trụ đi đến địa vị bá chủ Hồng Mông, cho dù người khác đều nói Tần Quân là Thần linh chuyển thế, chẳng có gì lạ, nhưng hắn cũng bội phục Tần Quân.

Suy nghĩ kỹ một chút, hắn không khỏi có chút hổ thẹn.

Về sau vẫn là ổn trọng một chút.

Hai người rất nhanh liền rời đi, tan biến ở trong sương mù.

Tần Quân khẽ lắc đầu, cười nói:

- Xem ra các Sáng Tạo thần đều muốn nổi lên mặt nước.

Kỳ thật lúc bốn người Cực Đế xuất hiện ở Nguyên cảnh, hắn liền cảm ứng được.

Bởi vì hắn hấp thu không gian chủ quy tắc của Nguyên Vị Diện thứ nhất, có thể nhìn trộm đến không gian của tất cả Nguyên Vị Diện.