Tục Tiểu Tà Thần

Chương 9: Thông Thực bang lâm nạn




Mấy ngày nay giang hồ liên tục sôi nổi. Tiếng chuông Thiếu Lâm tự vừa giống lên chúc mừng Khiên Nguyên đại sư từ đảo Thần Tiên trở về, nay chưa đấy bảy ngày lại gióng lên báo động vị Chưởng môn đã bị sát hại.

Tiếp đó :

- Võ Đang Tinh Mộc Tử.

- Thái Sơn Quan Ngạo Thiên.

- Quấn Sơn Thái Tứ Vô Hồi.

- Thiên sơn thiên trì lão nhân.

- Chung Nam.

- Côn Lôn.

- Hùng Sơn.

Các phái lần lượt báo tin buồn. Số người chết để lại vết tích giống nhau. Một chưởng bị bỏ mạng, mặt mũi thì tan nát.

Trong thiên hạ không ai có thể làm được ngoài tên Võ Si.

Giữa lúc đó trên đường đi Thái Nguyên có một xe ngựa dừng lại ở khách điếm ở Giang Nguyệt

Trên xe nhảy xuống năm nhân vật chính là Tiểu Tà, Tiểu Linh, A Tam, A Tứ, Tiểu Thất

Cả năm tiến nhanh vào khách điếm Tại khách điếm, Tiểu Tà ngồi trên ghế dựa an ủi Tiểu Linh :

- Tiêu Linh! Câu chuyện vừa qua em có cảm giác ra sao?

Tiểu Linh sụt sùi :

- Đau buồn quá nhiều.

A Tứ đề nghị :

- Gần đây giang hồ nhiều chuyện xảy ra nhiều chuyên phi thường thế nào cũng có tin tức o tửu điếm. Chúng ta ta thử hỏi bọn tiểu nhị xem?

Tiểu Tà băn khoăn :

- Thật khó mà lượng định được tình hình nếu không đi sâu vào sào huyệt của Hắc y sát thủ

A Tam gọi tiểu nhị đem rượu tới hỏi :

- Gần đây bọn Hắc y có vào tiểu điếm không?

Tiểu nhị lắc đầu :

- Một bóng cũng không. Lúc này bọn chúng rút lui hết rồi, thật khó kiếm ai!

Tiểu Tà hỏi :

- Có chuyện gì mới mẻ ngoài chuyện các phái bị hại không?

Tiểu nhị nói :

- Cũng không có. Hình như gianh hồ lắng dịu rồi

Tiểu Tà suy đoán :

- Chỉ còn lại một mình Giang Chấn Vũ, có lẽ hắn đang trốn ở Thái Hồ, chúng ta phải ra đó lần nữa

A Tam nóng nảy :

- Tiểu Tà bang chủ, anh đã nghĩ ra diệu kế nào chưa?

Tiểu Tà ra vẻ quan trọng :

- Tới lúc đó mới nói.

Dứt lời, quay lại hỏi Tiểu Linh :

- Tiểu Linh! em muốn ở lại Thái Nguyên hay cùng đi với anh?

Tiểu Linh tha thiết :

- Em muốn cùng đi với các anh.

Tiểu Tà gật đầu cười :

- Đi với cho giải buồn cũng được. A Tam, em tới tiểu vương gia mượn tiền, hẹn một tháng sau chúng ta sẽ hoàn trả.

A Tam vội đi, không bao lâu đã trở lại với hai túi tiền đầy nhóc

Đêm đó trăng rất sáng...

Năm bóng người y phục màu đen lướt đi trong sương.

Năm người này là năm nhân vật trong bang Thông Thực của Tiểu Tà

Chỉ qua một đêm, Tiểu Tà, và đồng bọn đã đến Tổng đàn của Hắc y sát thủ, ngoài cùng núi Trúc Lâm.

A Tam cười nói :

- Tiểu Tà bang chủ! ở đây có kỳ môn trận thế, không có gì thay đổi. Chúng ta chơi cút bắt một chút được không?

Tiểu Tà xua tay :

- Ta không rảnh chơi trờ cút bắt với ngươi. Ngươi muốn chơi thì tự chơi một mình đi Nghe nói vậy A Tam, A Tứ cụt hứng không muốn bầy trò chơi nữa.

Sau đó năm người tiến sâu vào vùng trung tâm Tổng đàn.

Chuẩn quan bảo tháp đã xuất hiện trong bóng tối như một tháp tiên.

Tiểu Tà quan sát một lúc, nói :

- Tai sao bên ngoài không có người canh gác? chăng lẻ bon Hắc y sát thủ đã bỏ trốn hết rồi sao?

A Tam nói :

- Chúng ta mau lên đó rồi sẽ biết.

Dứt lời, năm người buông người phóng lên tầng thứ nhất sơn động phóng đi.

Tiểu Tà phát hiện ra có tiếng động, và bảo mọi người phải cẩn thận.

(adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});
Tiểu Tà ngắt ngang :

- Ngươi không cần biện minh chuyện tốt của ngươi. Chỉ cần kể lại mức độ quan hệ giữa ngươi và Độ Vĩnh Thiên là đủ.

Giang Chấn Vũ nhẫn nhịn :

- Ta đã nói cho các ngươi biết là Độ Vĩnh Thiên có ý phản bội ta, nên ta phải rút lui, không cộng tác với hắn nữa. Dù khi Độ Vĩnh Thiện chết, người em là Độ Vĩnh Thế và người con là Độ Phi mưu dựng cơ đồ. Không ngờ, chỉ trong một đêm Tần Võ Môn đã bị thiêu hủy.

Tiểu Tà cười nhạt :

- Ta cảm giác không đơn giản như ngươi nói. Thuộc hạ của ngươi bị ta giết không ít. Độ Vĩnh Thế đến phút chót còn cầu cứu ngươi, lẽ nào sự liên hệ lại không gắn bó?

Giang Chấn Vũ thở ra :

- Dù sao Thần Võ môn cũng không còn và Độ Vĩnh Thiên, Độ Vĩnh Thế cũng đã bỏ mạng. Ta còn gì để nói ma có nói cũng chẳng ích gì.

Tiểu Tà nói :

- Sao lại không? Ta muốn biết ngay từ đầu, khi ngươi và Độ Vĩnh Thiên hợp tác, gây dựng Thần Võ môn, tạo nên một thế lực rất lớn, khống chế toàn bộ các môn phái.

Giang Chấn Vũ đáp :

- Không sao! Ta và hắn hợp tác trên tinh thần ngang hàng, đồng sức với nhau, nhưng ngôi vị Môn chủ thì ta nhường cho hắn.

Tiểu Tà hỏi :

- Vậy hiện nay, người cai quản đảo Thần Tiên là ai?

Giang Chấn Vũ giật mình :

- Đảo Thần Tiên? Ta không hiểu chuyện này?

Tiểu Tà cười nhạt :

- Giang Chấn Vũ! Đã đến nước này ngươi nên thành thực nói ra. Trước sau gì ngươi cũng bị ta trừng phạt.

Giang Chấn Vũ thở ra một hơi đi đi, lại lại trong đại sảnh nói :

- Không ngờ số con tin ta đang khống chế, cuối cùng ngươi đã giải cứu được rồi. Những hành động của ta đều bị ngươi khám phà hết.

Tiểu Tà nói :

- Ngươi vẫn còn một tên trợ thủ đắc lực chưa nói ra.

Giang Chấn Vũ hỏi :

- Cái gì trợ thủ đắc lực?

Tiếng nói chưa dứt, sắc mặt của Dương Tiểu Tà đã nghiêm lại, nói :

- Giang Chấn Vũ! Ngươi...

Thân mình như điện xẹt. Tiểu Tà tung ra một chưởng ngay mặt Giang Chấn Vũ.

Giang Chấn Vũ nghiêng mình né tránh, lập tức phi thân lên không.

“Bùng!”

Một tiếng nổ lớn, nơi mặt đất đai sảnh mở ra một miệng hang, chân ghế quay tròn...

Toàn bang Thông Thực nhanh chóng dồn về một góc để tránh núp, tưởng như kẻ thù gài thuốc nổ.

Chỉ có Tiểu Tà bình tĩnh, miệng hầm vừa lộ ra Giang Chấn Vũ liền bay xuống, Tiểu Tà nhanh chóng lao mình theo. Thân mình Tiểu Tà vừa lọt xuống cửa hầm đã đóng kín lại.

Giang chấn vũ thốt lên một tràng cười như điên nói :

-Tiểu Tà! ngươi cũng có một ngày mất mạng rồi.

Trong đường hầm tối đen như mực, Tiểu Tà quyết tâm đuổi theo Giang Chấn Vũ.

Theo đuổi một lúc sau thì đã đến cuối đường hầm.

Bây giờ bọn Tiểu Thất, Tiểu Linh, A Tam A Tứ phát hiện ra cơ quan xuống đường hầm chính là vòng xoay của chiếc ghế mà Giang Chấn Vũ đã ngồi, nên theo thể cách tức vặn đầu ghế xoay ba vòng. Cửa hang chuyển động, cả bốn người chui theo đường hầm đi xuống.

Không lâu có tiếng kẹt kẹt vang lên. Bốn người theo sau và cả Tiểu Tà đều rơi vào một hố nước.

Lúc Tiểu Tà tỉnh dậy thì thấy Tiểu Linh cũng nằm bên cạnh, liền rút phi đao hướng về phía tường đá phóng tới. Cứ như tạo thành các nấc thang, rồi cả bọn leo lên như người leo núi để tránh nước ngập quá đầu Tiểu Tà tức giận nói :

-Tên lão tà này dám đùa cợt với ta, có ngày ta sẽ lột da ngươi ra từng mảnh.

Mọi người leo lên vách đá như những con nhái, tay chân mỏi rời nhưng không dám thả lỏng.

Tiểu Tà động viên tinh thần mọi người :

- Hãy cố gắng! Thủy động này sâu lắm và hiểm hóc vô cùng. Nếu có chuyện xả ra thực ta không có cách nào giải cứu.

Tiểu Linh hỏi :

- Tiểu Tà, đây là nơi nào?

Tiểu Tà trả lời :

- Đây là địa lao của Giang Chấn Vũ. Chúng ta bây giờ là phạm nhâm của hắn.

A Tam lên tiếng :

- Tiểu Tà bang chủ! chúng ta tại sao ra đến nông nổi này? Giang Chấn Vũ dùng cách nào để hạ chúng ta vậy?

Tiểu Tà nghiến răng :

- Hắn dùng cơ quan nhốt chúng ta vào

A Tứ hỏi :

- Có phải trong ly trà có độc không?

Tiểu Tà lắc đầu :

- Trong trà không có độc mà trong trầm hương.

A Tam không hiểu?

- Trầm hương cách xa như vậy làm sao có tác dụng? Tại sao khi lọt vào đường hầm chúng ta mới mê man đi?

Tiểu Tà cười nhạt :

- Sau này Giang Chấn Vũ mới bỏ thuốc vào nước Tiểu Linh hỏi :

- Tại sao chúng để lộ cơ quan cho chúng ta biết?

- Đó là một âm mưu! Giang Chấn Vũ cũng là một tên cáo già chẳng kém gì Độ Vĩnh Thiên. Hắn nhử chúng ta cùng xuống địa đạo để cùng một lúc tiêu diệt cả bang Thông Thực chúng ta

A Tam nói :

- Quả nhiên chúng ta bị mất lừa rồi! Tiểu Tà tính tình cẩn thận mà lần này cũng bị Giang Chấn Vũ dùng kế hại!

Tiểu Tà tức giận vỗ ngực :

- Ta không thể chết ngộp dưới thủy động của hắn được. Mọi người cứ chờ xem!

Tiểu Tà quan sát một lúc, rồi cười :

- Hắn tự xưng hợp tác trên danh nghĩa với Thần Võ môn, nhưng thật sự hai tên này tranh tái tranh sức với nhau trong Thần Võ môn chưa đủ còn muốn xưng bá võ lâm. Độ Vĩnh Thiên trước đây còn đủ lực lượng, còn Giang Chấn Vũ thì một người hoạt động đơn phương. Giũa lúc đó Hắc y sứ giả cần bộ “Thái Thượng ma kinh” nên chúng hợp tác trao đổi điều kiện với nhau. Có như vậy Giang Chấn Vũ mới có trợ thủ đắc lực như Võ Si. Việc lợi dụng Võ Si tàn sát mọi người đều đổ tội lên Đỗ Vĩnh Thiên hết. Đến lúc Độ Vĩnh Thiên chết, Thần Võ môn lại có người quỷ quyệt hơn mưu mô hơn đó là Đỗ Vĩnh Thế, nhưng rốt cuộc vẫn thua tên Độ Phi qua tính toán. Nếu thế “Thái Thượng ma kinh” lọt vào tay Đỗ Vĩnh Thế thì đến khi nào chúng ta mới tiểu diệt được thế lực của Thần Võ môn, và tên cáo già Đỗ Vĩnh Thế.