Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 85: Hỗn độn chi hỏa (Thượng)




Bất luận là đệ tử của Thiên Can Học Viện, lúc này đang tu luyện trong ký túc xá hay là đang ngủ, bất luận là các vị lão sư của Thiên Can Học Viện đang bận rộn hay nghỉ ngơi, bất luận là đệ tử Âm Dương Học Đường hay thậm chí là các vị Đổng sự đang tu luyện dưới tầng cuối cùng của Âm Dương Học Đường, trong thời khắc này đều cùng lúc ngẩng phắt đầu lên.
Nguyên nhân rất đơn giản, lấy Thiên Can Học Viện làm trung tâm, lấy Trung Nguyên Thành làm đường kính, tất cả ma lực nguyên tố của cả mười hệ Thiên Can trong phạm vi đó nháy mắt đã hoàn toàn bị quét sạch. Tất cả ma lực nguyên tố đều nhanh chóng hướng đến một chỗ mà dung nhập vào, hơn nữa còn trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Tất cả các ma sư trong Trung Nguyên Thành vào thời khắc này cũng giật mình ngẩng đầu nhìn lên không trung, không ai biết được đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra. Không biết vì sao mà tất cả nguyên tố mười thuộc tình trong không khí lại trong nháy mắt biến đi hết, không còn sót lại chút gì nữa.
Đêm đen tối mịt, không khí trở nên tinh thuần trước giờ chưa từng có, tinh thuần đến mức khiến cho người khác phải cảm thấy đáng sợ, tựa hồ như tầng không khí tinh thuần này có thể thôn phệ hết tất cả mọi thứ vậy, hoặc là tầng không khí tinh thuần này bất cứ lúc nào cũng khiến người khác bị hủy diệt vậy.
o0o
Trung Nguyên Thành, Hoàng cung, Ngự hoa viên.

Một lão giả mặc trường bào màu vàng đang đứng trong Ngự hoa viên ngắm trăng. Đột nhiên, cặp mắt hắn mở lớn, nhìn lên bầu trời trong vắt, tựa như là vừa mới được quét cho sáng rõ ra vậy, hai đạo kim quang mạnh mẽ từ trong cặp mắt bắn thẳng ra.
- Chuyện gì xảy ra thế này?
Thanh âm trầm thấp vang lên, thanh âm choáng đầy mị lực, mơ hồ ẩn chứa sự uy nghiêm mãnh liệt.
- Hồi bẩm bệ hạ, tựa hồ như có một cỗ lực lượng đặc thù, hút sạch hết tất cả ma lực nguyên tố, hướng về phía Thiên Can Học Viện rút đi hết.
Từ trong góc khuất âm u sau lưng lão giả, một thanh âm mang theo vài phần áp lực nhưng thập phần cung kính vang lên.
- Tra xét.
- Tuân lệnh, bệ hạ.
- Đợi một chút, thôi bỏ đi. Chuyện này cứ để ta tự mình hỏi Tổ phụ vậy.
- Vâng ạ.
o0o
Một sự nghi hoặc đồng thời trong nháy mắt xuất hiện trong lòng tất cả các Âm Dương Ma Sư. Mặc dù tất cả các ma sư đều có thể cảm nhận được hiện tượng kỳ dị này, thế nhưng chỉ có một ít ma sư đặc biệt cường đại mới có thể phát hiện được nguyên nhân của sự biến hóa này là xuất phát từ Thiên Can Học Viện.

Người khác có thể cảm thụ thấy được, Chúc Dung và Âm Chiêu Dung lại như thế nào không cảm thụ được cơ chứ? Thứ trong nháy mắt thôn phệ toàn bộ ma lực nguyên tố trong không khí chính là thứ ngay trước mắt bọn họ a! Nếu chỉ là dùng mắt mà nhìn, chỉ sợ là không ai có thể tin nổi, tất cả các nguyên tố ma lực trong không khí của thành thị lớn nhất Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục không ngờ lại hoàn toàn bị hút hết sạch, mà thứ hút đó, thế nhưng lại chỉ là một ngọn lửa màu trắng cực kỳ nhỏ bé kia.
Mà trên thực tế lại đúng là như thế, tất cả các ma lực nguyên tố mười hệ, đều trong nháy mắt ngưng tụ vào trong luồng bạch quang nhỏ bé, nằm trong khỏa bảo thạch trong suốt nhỏ như hạt đậu tương trên ngực Cơ Động, sau khi hoàn thành Chu Tước Biến mà xuất hiện kia. Tất cả các nguyên tố mười hệ trong không trung tựa hồ như trở thành chất dinh dưỡng tiến hành bồi bổ cho nó vậy. Luồng bạch quang này sau khi hấp thụ xong năng lượng của nguyên tố ma lực, dần dần trở nên ảm đạm bớt đi. Khối tinh thể rực sáng giống như kim cương trước ngực Cơ Động cũng theo đó mà dần dần biến mất đi không thấy nữa. Bản thân Cơ Động cũng căn bản không cảm giác được sự tồn tại của luồng bạch quang này.
Chúc Dung và Âm Chiêu Dung liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều biểu lộ ra sự khiếp sợ không nói nên lời. Thanh âm của Chúc Dung thậm chí còn run rẩy vài phần:
- Chẳng lẽ, đây chính là…
Âm Chiêu Dung mạnh mẽ gật đầu khẳng định với hắn, thời khắc này đây, trong lòng bà ta đã không còn tâm tư đi cãi nhau với trượng phu nữa, trầm giọng nói:
- Lão nhân, Phất Thụy, hai người các ngươi nhớ kỹ, một lát nếu có người đến đây hỏi, các ngươi cứ nói, là hiệu quả do ta tiến hành tu luyện một loại Siêu cấp Tất Sát Kỹ gây ra, ngàn vạn lần không được tiết lộ chuyện hôm nay. Còn nữa, lão nhân, ta đã quyết định, tại kỳ Thánh Tà Thông Đạo hai năm nữa sẽ mở ra, nhất định không thể cho Cơ Động tham gia. Trước khi Cơ Động đột phá được cấp bậc sáu quan, ta tuyệt đối không cho phép hắn xuất hiện trên Thánh Tà Chiến Trường.
Đối với những lời Âm Chiêu Dung nói, Phất Thụy có lẽ còn có chút không rõ, chỉ có Chúc Dung và bà ta, hai vợ chồng tâm ý tương thông, lập tức gật gật đầu:
- Cứ quyết định như vậy đi. Bất luận những biến hóa trên người Cơ Động là vì sao xuất hiện, bí mật này chúng ta cũng tuyệt đối phải giữ kín.
Phất Thụy cũng lập tức tỉnh ngộ ra, hắn hiểu rõ, sư phụ và sư mẫu quyết định như vậy, chính là do muốn bảo vệ Cơ Động. Tuy rằng hắn không biết trên người Cơ Động đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, chỉ là, dựa vào những biểu tình trên mặt hai vợ chồng Chúc Dung, hắn có thể nhìn ra, đó hiển nhiên là một sự biến hóa cực kỳ cường hãn. Nhưng mà, hiện tại Cơ Động dù sao cũng chỉ mới có ba quan, còn rất xa mới có được lực lượng có thể tự bảo vệ lấy mình. Bất luận là giữ kín bí mật hay là Âm Chiêu Dung quyết định không cho Cơ Động tham gia đợt đi đến Thánh Tà Chiến Trường lần kế tiếp đều là vì muốn lúc hắn chưa có hoàn toàn trưởng thành mà tiến hành bảo vệ cho hắn, tránh cho Cơ Động có ngày bị ám hại. Bản thân Phất Thụy là đệ tử đứng đầu của Âm Dương Học Đường, có danh xưng là Lôi Đế, thế nhưng cho đến bây giờ, hắn cũng mới lần đầu tiên nhìn thấy Âm Chiêu Dung thể hiện thần sắc trịnh trọng đến như thế.
Tầng ngân quang màu trắng tinh trên thân thể hắn, cùng với cặp cánh màu trắng thật lớn sau lưng hắn, giống như thủy triều rút đi, nháy mắt đã rút hết, biến mất vào trong cơ thể Cơ Động. Hắn lúc này trở thành bộ dáng trần truồng, ngồi bệt trên mặt đất. Chỉ có cái hai màu, ba quan trên đỉnh đầu hắn vẫn như trước phát ra quang mang sặc sỡ, thể hiện việc Cơ Động đã hoàn toàn tiến nhập vào một lĩnh vực mới.

Một ngụm khí dài từ trong miệng Cơ Động phun ra. Khi hắn chậm rãi mở hai mắt ra, hai luồng quang mang đen, vàng kim từ trong mắt hắn chợt phụt ra. Cơ Động giật mình nhẹ một cái, hai luồng quang mang mới bình tĩnh trở lại.
Phất Thụy rất nhanh phóng đến, lấy ra một bộ y phục của mình phủ lên người Cơ Động. Lúc này Cơ Động mới phát hiện ra thân thể mình đang trần như nhộng, xấu hổ chụp lấy quần áo che lại trước người:
- Sư phụ, sư mẫu, ta thành công rồi.
Âm Chiêu Dung gật gật đầu, nói:
- Ngươi làm tốt lắm, nhưng mà, Tiểu Động Động, có chuyện này ngươi phải nhớ cho kỹ, quá trình ngươi đột phá ba quan hôm nay, bất luận ngươi có cảm nhận được cái gì, cho dù là bất cứ ai hỏi đến ngươi cũng không được nói ra. Hiểu rõ chưa? Tiểu Thụy Thụy, ngươi hãy đưa Tiểu Động Động về phòng đi. Lão nhân, chúng ta đi ra ngoài thôi.
Cơ Động có chút kinh ngạc nhìn Âm Chiêu Dung, trước đây Âm Chiêu Dung gây cho hắn cảm giác có chút hài hước, thế nhưng, tạo thời khắc này, trên người Âm Chiêu Dung lại biểu lột một cảm giác đặc thù, khiến người khác không thể cãi lại. Loại cảm giác này, Cơ Động cũng từng cảm nhận qua trên người của Liệt Diễm. Chỉ là khí chất của Liệt Diễm nữ hoàng lại mang theo vài phần linh hoạt, thanh nhã, không nhiễm một chút tục khí nhân gian.
Phất Thụy lập tức kéo tay Cơ Động, cũng không đợi hắn mặc xong quần áo, lập tức chạy ra khỏi phòng mình, hướng về phía tầng dưới mà đi. Ngay sau khi bọn họ vừa mới đi khuất, thanh âm của vô số bước chân từ dưới tầng thứ sáu, tầng sâu nhất của Âm Dương Học Đường truyền đến.