Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 92: Thoát ly Học Viện (Thượng)




- Sư huynh, ngươi làm gì vậy?
Cơ Động nghi hoặc hỏi. Sau khi thi triển xong Diễm Dương Trùy, thân thể cả người hắn đều trở nên cực kỳ yếu ớt, lại bị Tử Lôi Diệu Thiên Long tung hứng như vậy, nhất thời toàn thân đau đớn như muốn nứt ra, không thể không lấy ra một khối Tam giai Tinh Hạch để khôi phục lại ma lực.
Lôi Đế Phất Thụy mặt lạnh như băng:
- Tiểu sư đệ, lần này ngươi gây họa rồi. Ngươi không nên giết tên khốn kia. Ta đã kiểm tra cẩn thận rồi, Cơ Dật Phong đã chết không thể chết lần nữa. Ta vẫn đề phòng ngươi bị hắn hạ sát thủ, thật không ngờ nổi, người bị giết ngược lại là hắn.
Cơ Động cười khổ nói:

- Ta cũng không định giết hắn, chỉ là lực lượng của một kích kia ta căn bản không có khả năng khống chế được. Sư huynh, chỉ là khiêu chiến, nhưng lại không biết dừng tay đúng lúc, ta chấp nhận sự trừng phạt của học viện, ngươi không cần phải vì ta mà khó xử.
- Trừng phạt? Ngươi mà đi là bị mất mạng ngay.
Phất Thụy tức giận nói:
- Ngươi có biết người mà ngươi vừa giết chết kia là ai không? Đó là cháu đích tôn của đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc, là người thừa kế ngai vàng của đế quốc trong tương lai. Đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc chỉ có duy nhất một nhi tử, nhưng năm trước đã bị bạo bệnh qua đời, chỉ để lại cho hắn một đứa cháu nội ruột thịt đích tôn. Có thể nói hắn là con một truyền đời nhất mạch. Cơ Dạ Thương mặc dù cũng là người trong hoàng thất của Đế Quốc, thế nhưng lại là người của chi phụ. Nếu ngươi chết là Cơ Dạ Thương, dựa vào địa vị của Thiên Can Học Viện trên đại lục, có lẽ ngươi cũng không có vấn đề gì lớn. Chỉ là, hiện tại người bị chết lại là người thừa kế ngai vàng Đế Quốc, vấn đề này thật sự là rắc rối to. Mà ngay cả viện trưởng của Thiên Can Học Viện chúng ta, Cơ Minh Tuyên Viện trưởng đại nhân, cũng đã từng là đế vương của Đế Quốc, cũng là ông cố của Cơ Dật Phong, ông nội của đương kim hoàng đế của Đế Quốc. Dưới tình huống như thế, bọn họ làm sao có thể buông tha cho ngươi được.
Cơ Động như thế nào cũng không ngờ tới, chính mình chỉ vì nhất thời căm phẫn lại gây ra hậu quả tai hại đến như thế. Nhưng mà, trong lòng hắn vẫn như trước choáng đầy sự thỏa mãn, không có nửa phần hối hận. Vì Liệt Diễm, đừng nói là giết một đứa cháu của hoàng đế, cho dù là giết chết toàn bộ Đế vương của đương kim Ngũ Đại Đế Quốc hắn cũng sẽ không nhăn mặt nhíu mày.
- Sư huynh, khiến cho ngươi phiền toái rồi.
Tử Lôi Diệu Thiên Long vẫn tiếp tục bay nhanh, Phất Thụy có chút kinh ngạc nhìn về phía Cơ Động:
- Tiểu sư đệ, lúc này ngươi còn có thể bình tĩnh như thế, ta thật sự là phải nhìn ngươi bằng ánh mắt khác a! Xem ra, chính bản thân ngươi còn có không ít bí mật. Bất quá, hiện tại cũng không phải nói đến mấy chuyện này. Hiện tại quá nhiều người chứng kiến chuyện này, sau khi ra khỏi thành, ta phải thả ngươi ra, ngươi nên đi càng xa càng tốt, ngàn vạn lần không nên trở về, tìm cơ hội trốn về Nam Hỏa Đế Quốc của chúng ta đi.
Cơ Động nói:

- Sư huynh, vậy ngươi có thể sẽ gặp phiền toái rồi sao?
Phất Thụy ha ha cười:
- Yên tâm đi, ta chính là Bá tước của năm đế quốc, cũng không phải ta là người giết Cơ Dật Phong, bọn họ có thể làm gì được ta cơ chứ? Ai có thể chứng minh là ta đã đem ngươi dấu đi? Kỳ thật, ta vẫn nhìn hắn không thuận mắt, chỉ là e ngại thân phận của hắn, mới không có thẳng tay trừng trị, không ngờ ngươi lại thay ta mà ra tay. Tiểu sư đệ, nếu không phải hiện tại sư mẫu không có mặt trong Học viện, ta cũng không cần phải vội vàng đem ngươi chạy trốn. Có sư mẫu ở đây, ít nhất ngươi sẽ được bọn họ phân xử công bằng, Chỉ là hiện tại không thể được, cho dù là sư phụ có ra mặt cũng không có khả năng chấn áp bọn họ. Những người đi lùng bắt ngươi nhiều lắm, ngươi tạm thời đến chỗ Chu Tước trong Địa Linh Sơn tránh tạm đi, ở nơi của nó tuyệt đối sẽ an toàn. Tốt rồi, đã ra khỏi thành.
Tốc độ phi hành của Tử Lôi Diệu Thiên Long nhanh đến mức nào, hai sư huynh đệ chỉ mới trò chuyện với nhau vài câu đã bay ra khỏi Trung Nguyên Thành. Cơ Động đã mơ hồ nhìn thấy trong không trung phía sau đã có thêm vài đạo quang mang rất nhanh bay đến phía mình.
Dưới sự chỉ huy của Phất Thụy, Tử Lôi Diệu Thiên Long từ từ thu liễm hai cánh, bay xà thấp xuống mặt đất, Phất Thụy khẽ quát một tiếng:
- Tiểu sư đệ, ráng bảo trọng, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ có ngày gặp lại. Hy vọng đến lúc đó ngươi đã trở thành một cường giả chân chính. Mau xuống đi.
Ngay khi Tử Lôi Diệu Thiên Long bay sà thấp sát mặt đất, Phất Thụy đưa tay đẩy mạnh thân thể Cơ Động một cái, một cỗ lực lượng mạnh mẽ quăng hắn ra ngoài, lực lượng mang theo vài phần hấp lực, sau khi hai chân Cơ Động rơi xuống đất, còn quay nhanh vài vòng nữa, đã hóa giải hết lực rơi xuống. Tử Lôi Diệu Thiên Long thì giống như là chưa từng dừng lại bao giờ, trên không trung vẽ một đường cong thật lớn, bay vút lên trời. Cơ Động có thể nhìn thấy rõ ràng, Phất Thụy còn vẫy tay với hắn mấy cái trước khi bay mất.
Bởi vì Tử Lôi Diệu Thiên Long căn bản là không có dừng lại, hào quang lôi điện trên người nó lại quá rõ ràng, nên ngay khi nó thay đổi phương hướng, những đạo hào quang đuổi theo phía sau cũng đồng thời chuyển hướng, quyết đuổi theo không rời. Cơ Động thậm chí có thể mơ hồ cảm giác được trong không khí phát ra nguyên tố các hệ ba động mãnh liệt đến mức không thể tưởng tượng được.
Cơ Động nhớ rất rõ ràng, Phất Thụy từng nói qua với hắn, trong Thiên Can Học Viện, không phải chỉ mình hắn là Long Ma Sư, không hề nghi ngờ, những kẻ đang đuổi theo hắn chắc hẳn là những Long Ma Sư khác, không kẻ nào không phải là cường giả trong giới ma sư.
o0o

Cảm giác suy yếu từng trận khiến cho Cơ Động cảm thấy mí mắt mình nặng trĩu, toàn thân rã rời. Cho dù thân thể hắn đã từng trải qua Long Huyết Tẩm Thể, lúc này cũng bủn rủn vô lực. Ngay cả hắn cũng không ngờ, cái Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương dưới sự ảnh hưởng của Chu Tước Biến mà lãnh ngộ ra lại có uy lực kinh khủng đến như thế, cho dù là đối thủ cũng không quá đề phòng mình, nhưng hắn dù sao cũng là đệ tử bài danh thứ hai trong Âm Dương Học Đường, ma lực cao đến năm mươi chín cấp, lại dưới tình huống đã phát ra Tất Sát Kỹ phòng ngự cực mạnh cũng bị một kích tất sát. Mặc dù trong một số phương diện khác của trận đấu, Cơ Động cũng chiếm không ít tiện nghi, thế nhưng lực công kích của cái Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương này cũng quá sức cường hãn.
Giết chết đối thủ, trong lòng Cơ Động không có nửa phần áy náy, Cơ Dật Phong phá hoại ly rượu mà hắn điều chế cho Liệt Diễm, trong lòng hắn đó chính là tội không thể tha.
Trong đầu nhớ lại hình ảnh xinh đẹp của Liệt Diễm khi xuất hiện tại vũ hội, khóe miệng Cơ Động không khỏi xuất hiện một tia mỉm cười nhàn nhạt. Nhưng mà, tại sao nàng ấy lại phải bế quan tu luyện kia chứ? Thực lực của nàng ấy không phải ngay cả Chu Tước cũng phải khiếp đảm hay sao? So sánh với tình huống hiện tại trước mắt của mình, Cơ Động ngược lại càng lo lắng cho Liệt Diễm nhiều hơn. Liệt Diễm càng không nói, trong lòng hắn càng lo lắng mãnh liệt hơn.
Sương đêm tràn ngập, vài phần hàn ý thổi quét tới, Cơ Động biết mình không thể ở trong này quá lâu, nhưng mà, Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương lại có thể dễ dàng sử dụng như vậy hay sao? Dựa theo tình huống bình thường mà nói, ít nhất phải đợi đến khi tu vi vủa Cơ Động đạt đến năm quan, mới có thể sử dụng được Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương. Mà hắn nhờ vào Chu Tước Biến, dẫn động Chu Tước Nội Giáp cùng với thân thể hòa hợp lại làm một, lại thêm ma lực của hai quả Tứ Giai Tinh Hạch cùng với sự kích thích của sát khí nháy mắt đạt đến cực điểm, rốt cuộc cũng lãnh ngộ được Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Cấm Bách Thiên Diễm Dương Trùy.
Đừng nói là ngay chính bản thân Cơ Động, cho dù là người dạy hắn cách dẫn động Chu Tước Biến, Liệt Diễm cũng đều không hề nghĩ tới chuyện này. Liệt Diễm vốn chỉ là hy vọng Cơ Động có thể nhờ vào Chu Tước Nội Giáp để bộc phát ra công kích mãnh liệt hơn. Hơn nữa còn có thể sử dụng cực hạn song hỏa của hai đại quân vương cùng với Ma Kỹ Tổ Hợp Song thuộc tính của Cơ Động khiến cho đối thủ bị thương nặng mà thôi. Ai lại ngờ được, Cơ Động lại trong thời khắc đó mà lĩnh ngộ, không ngờ lại cảm thụ được một cái Tất Sát Kỹ cường đại, chỉ một chút thay đổi đã làm cho cục diện thay đổi hoàn toàn, cũng không phải là những loại Tất Sát Kỹ thông thường mà các ma sư cấp bậc ba quan có khả năng thi triển ra được.